Editor: Dịch Quán Tiểu Chiêu
Thiếu niên nằm trên cỏ.
Chân thật dài, trong miệng cắn cỏ khô. Khuôn mặt có chút tái nhợt, tươi cười lại rất ấm áp.
Đôi mắt có chút cong lên, lông mày đen thẳng.
Lạc Vô Lượng tới đây, nhìn đến chính là cảnh tượng này.
Thiếu niên bộ dáng nhàn nhã, ánh mắt sạch sẽ, giống như hôm qua một thân máu, ánh mắt ác như sói không phải là cùng một người.
Lạc Vô Lượng chỉ quét mắt nhìn hắn một cái, liền đem ánh mắt dừng ở trên tay hắn.
Ngón tay hắn thon dài, nhẹ nhàng vuốt ve một cái đầu nhỏ.
Tiểu gia hỏa nằm chổng mông, hai tay không biết làm cái gì, nâng lên cao múa may, chân cũng thường đá đá.
Lạc Vô Lượng nhìn dáng vẻ này của tiểu gia hỏa liền “phụt” cười ra tiếng.
Bất quá nàng nhanh chóng khép miệng lại. Nàng cảm lúc này cười không tốt.
Nguyên nhân cho rằng nhìn đến sẽ là tiểu gia hảo bộ dạng khóc sướt mướt, ngày hôm qua ca ca nàng bị thương không nhẹ, một thân mùi máu tươi, tanh nồng.
Hiện tại nhìn đến tình cảnh này, xác thực là trọng thương, thiếu niên nằm đều không cử động mấy. Chỉ nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa đầu tiểu gia hỏa.
Chính là nhìn đến bộ dáng của tiểu gia hỏa, Lạc Vô Lượng liền cảm thấy khổ sở.
Ta nghe nói lần này ngươi biểu hiện không tồi, ngươi có thể yêu cầu đi canh trạm gác.” Lạc Vô Lượng im lặng một lát, mới nói.
A Lộc nghe được Lạc nương tử nói, có chút kinh ngjac, sau đó thật nhanh liền hiểu rõ.
Lúc ban đầu nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoang-hau/491005/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.