Editor: Dịch Quán Tiểu Chiêu
Ngày hôm sau Lạc nương tử không có đến. Mà là hai tỳ nữ thay phiên nhau đến nhìn.
Tỳ nữ Tiểu Đào nhìn tiểu gia hỏa kia nhất của nhất động đều đem ghi nhớ lại, sau đó đi thuật lại, tới lượt tỳ nữ Tiểu Xuân.
Tiểu Xuân lại cấp báo cho Lạc nương tử.
“Giờ thìn canh ba, Tiểu Thần Hữu trên lưng ca ca quay đầu nhìn ba lần.”
“Tiểu Thần Hữu bắt đầu khóc.”
Lạc Vô Lượng sắc mặt tái nhợt dựa vào giường nệm, nghe được tiểu gia hỏa khóc, lập tức ngồi ngay ngắn.
Nhìn thấy thời điểm Tiểu Xuân biểu tình quái dị, nàng bước tới gần.
“Sau đó thì sao?”
“Thời điểm ta đi vẫn còn khóc.” Tiểu Xuân nhỏ giọng nói.
“Vậy ngươi thấp thần làm gì, tiếp tục đi xem.” Lạc Vô Lượng lớn giọng.
Tiểu Xuân thấy Lạc nương tử phát hỏa chạy nhanh lui ra ngoài, hướng trại nuôi ngựa chạy tới.
Một lát sau nghe được động tĩnh, Lạc Vô Lượng ngồi dậy, “Thế nào?”
Ngẩng đầu lại thấy không phải Tiểu Xuân, mà là Đại đương gia Lý Xấu.
Người Lý Xấu không xấu, ngược lại còn tính là tuấn lãng, thân hình cao lớn cường tráng, ngũ quan ngay ngắn, giống quý nhân nhà giàu, đều là một bộ dạng tiêu chuẩn của đại công tử.
Nhưng hắn lại chính là một cái thổ phỉ.
Một loại người mà Lạc Vô Lượng sợ hãi từ đáy lòng.
Lý Xấu rất ít khi nhìn thấy bộ dạng vôi vàng như vậy của Lạc nương tử.
“Thích nhãi ranh kia, ta liền kêu ôm tới bên người cho ngươi.” Hắn đi tới trước mặt ngồi lên mép giường.
Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoang-hau/491023/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.