Ngô Tương và Lưu Diễm rời đi, Bạc Nhược U vẫn còn muốn ở lại khuê phòng của Lưu Dao thêm một lúc.
Sự kiện Lưu Dao mang thai đã xảy ra từ năm ngoái, đến khi bụng lộ rõ mới bị phát hiện, rồi sau khi sinh hài tử, nàng bị đưa vào Thủy Nguyệt am. Thời gian đã qua lâu như vậy, muốn tìm được tín vật hay chứng cứ trực tiếp là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng nhìn gian phòng đầy bụi, nghĩ đến việc Lưu Dao chẳng thể nào trở về nữa, Bạc Nhược U lại càng muốn biết nàng thực sự là người thế nào.
Lưu Dao ít khi ra ngoài, tiểu viện nhỏ hẹp này chính là cả thế giới của nàng. Mười chín năm cuộc đời nàng, phần lớn thời gian đều quanh quẩn trong vài gian phòng này, tự mình đọc sách, viết chữ, chơi cờ và làm thêu thùa để giết thời gian. Bạc Nhược U tìm thấy vài món đồ thêu đặt trên giường trong phòng ngủ của nàng. Hoa văn tinh xảo, đường kim mũi chỉ tỉ mỉ, chim muông hoa cỏ đều sống động, tài nghệ này không thua kém bất kỳ tú nương nào ở các cửa hàng thêu trong thành.
Bạc Nhược U bước tới bàn cờ, thấy quân cờ đen trắng sáng bóng như ngọc, chất liệu thuộc hàng thượng phẩm, cạnh bàn cờ còn lưu lại vết mòn do chủ nhân thường xuyên vuốt ve. Nàng đoán Lưu Dao đã nhiều lần tự chơi cờ để giết thời gian.
Nàng tiếp tục quan sát thư án và tủ sách của Lưu Dao. Trên tủ có đặt những tập thiệp, nét chữ tiểu Khải thanh tú xen lẫn hành thư khoáng đạt. Hơn trăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574807/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.