Hoắc Nguy Lâu liền phân phó người hầu cùng lão bá về nhà lấy mặt nạ Hầu Vương. Nhìn sang, thấy Bạc Nhược U đứng lặng bên quầy, trông có vẻ đang trầm ngâm điều gì, y tiến tới, hỏi:
"Đang nghĩ gì vậy?"
Đôi mắt Bạc Nhược U khẽ ánh lên, khi nàng cất giọng thì có phần ngập ngừng:
"Mặt nạ Hầu Vương... tuy ta chưa thấy qua hình dạng của nó, nhưng ta nhớ rằng đã từng đọc về vật này trong hồ sơ vụ án cũ của phủ nha. Trong một vụ án, mặt nạ Hầu Vương từng liên quan đến một vụ bắt cóc..."
Ngừng một chút, nàng trầm giọng nói tiếp:
"Người bị hại trong vụ án đó, Hầu gia cũng biết... là vụ Minh công tử bị bắt cóc năm xưa. Khi xem qua hồ sơ, ta nhớ trong đó có ghi rõ, kẻ đã lừa dẫn Minh công tử đi khi ấy, trên mặt cũng đeo một chiếc mặt nạ Hầu Vương."
Hoắc Nguy Lâu thoáng kinh ngạc:
"Chuyện đó thật sao?"
Bạc Nhược U gật đầu:
"Đúng vậy. Ta còn nhớ rất rõ, vì khi đọc hồ sơ ta đã nghĩ có lẽ nên tìm hiểu thêm để xem liệu có manh mối nào giúp tìm ra kẻ bắt cóc Minh công tử năm đó. Hồ sơ có ghi rằng kẻ bắt cóc tuy không để lộ mặt, nhưng Minh công tử vẫn nhớ kỹ dáng vẻ, nhất là chiếc mặt nạ Hầu Vương ấy."
Hoắc Nguy Lâu trầm ngâm:
"Thật sự có chút trùng hợp... Nhưng hai vụ án cách nhau đến 14 năm. Mặt nạ có thể giống nhau, song màu sắc hay kiểu dáng có thể đã khác đi nhiều. Vả lại, nếu hung thủ muốn che giấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574855/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.