Vinh Kính muốn chuẩn bị chế phục Steve không tốn sức, lại bị Tạ Lê Thần ngăn cản, "Chờ một chút, tôi có lời muốn nói với hắn."
"Nếu như trên người hắn có bom thì sao?" Vinh Kính bất an, "Mặt khác, hắn làm sao biết anh ở chỗ này?"
Đang nghi hoặc, tiếng cửa thang máy mở truyền đến, Vinh Kính cau mũi, "Cái người trực ban ở dưới lầu căn bản là đồ trang trí, còn nữa, cái thứ gọi là thẻ thang máy cũng hoàn toàn không có tác dụng hạn chế gì hết!
Tạ Lê Thần thấy Vinh Kính đứng lên, đi tới một góc nhìn tốt nhất trong phòng, trong tay cầm súng, đứng thẳng chờ đợi.
Không bao lâu, cửa truyền đến gõ.
An Minh Nghĩa đi qua mở cửa phòng. Sara nhanh chóng chuẩn bị phòng ngự, thế nhưng Steve đứng ở cửa, một mình một người, cũng không có vũ khí.
Steve bị chắn ở cửa vào không được, ánh mắt hắn bắt đầu dao động khắp phòng, cuối cùng hạ xuống trên người Vinh Kính, cũng hoàn toàn không nhìn Tạ Lê Thần.
Tạ Lê Thần nhăn mặt nhíu mày -- quả nhiên là vì Vinh Kính mà tới. Đã như vậy, vì sao lại muốn nổ chết Vinh Kính? Vẫn thấy có kỳ quặc trong này.
"Steve."
Tạ Lê Thần mở miệng gọi hắn một tiếng.
Steve quay sang, nhìn chằm chằm Tạ Lê Thần, "Thần..."
Vinh Kính nghe xong, cảm thấy quan hệ Steve và Tạ Lê Thần năm đó hẳn là không bình thường, bởi vì lần đầu tiên anh nghe có người chỉ gọi mỗi tên Tạ Lê Thần, trong lòng kinh thường -- chua không nói nổi.
"Cậu tới làm gì?" Tạ Lê Thần hỏi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-o-nha-bach-o-nha-qua-den-qua-trang/2481250/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.