Edit: Fin 
Beta: Po 
Lan Khắc Di tuy rằng mới có mười tám tuổi nhưng đích thực là một ông cụ non, theo như lời Triệu Phổ nói, hai huynh đệ Lan Khắc gia đều văn võ song toàn. 
Vị Nhị thiếu gia này trời sinh rất nghiêm túc, đối với vị Thống soái thống lĩnh tam quân của Đại Tống trước mắt này kiểu gì cũng không cách nào đem hắn cùng “Hôi nhãn Tu La” bách chiến bách thắng gộp chung một chỗ được, nói là Sơn vương chiếm núi còn thích hợp hơn. 
Lâm Dạ Hỏa hỏi Lan Khắc Di, “Quạ đen mà có màu sắc rực rỡ vậy chắc không phải quạ đen, các ngươi không phải là nhầm lẫn với anh vũ đấy chứ?” 
Lan Khắc Di không nói gì mà liếc mắt nhìn Lâm Dạ Hỏa một cái, hỏi, “Các hạ là?” 
Hạ Nhất Hàng liền giới thiệu một chút. 
Lan Khắc Di ngược lại có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua ba người đang ngồi này, ba người trẻ tuổi kia trông rất xuất chúng, thì ra chính là mấy nhân vật giang hồ đỉnh đỉnh đại danh, khó trách lại được ngồi chỗ khách quý của Triệu Phổ. 
Hạ Nhất Hàng thỉnh Lan Khắc Di nói thật kỹ càng và tỉ mỉ một chút về loài quạ có màu kì lạ vừa xuất hiện kia. 
Lan Khắc Di kể – Đại khái khoảng nửa tháng trước, vùng núi Bình Chung bỗng dưng có rất nhiều loài chim màu sắc rực rỡ xuất hiện trên không trung, một đám lại một đám. 
Mới đầu bọn họ còn tưởng là mấy loài anh vũ linh tinh, nhưng mà đám chim đó thường tụ tập ăn trong rừng, có lúc lại bay vào trong thành 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-phong-thanh-chien-ky/2639094/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.