Edit: Fin & Ka
Beta: Po
Cuối mùa thu tại Hắc Phong Thành, hết ba ngày tuyết rơi, rốt cuộc cũng có một ngày trời quang mây tạnh, toàn thành một màu trắng xóa, lạnh tới mức làm tinh thần người ta tỉnh táo.
Trời còn chưa sáng, các tướng sĩ Triệu gia quân đều đang xúc tuyết đọng trong thao trường đi nơi khác, sau khi trời sáng mới bắt đầu thao luyện như bình thường.
Những tướng sĩ này cũng rất thích đùa cợt nhau, ở bên trong thao trường đắp một con thỏ tuyết còn cao hơn cả tường thành nữa, khiến cho Lỗ Nghiêm lão gia tử mới sáng sớm đã tức giận, “Nếu nó sụp xuống thì có khác gì tuyết lở? Các ngươi đều còn nhỏ hả?”
…
Triển Chiêu sau khi rời giường thì muốn mở cửa đi ra ngoài ăn điểm tâm… Nhưng đẩy hai cái mà cửa vẫn không nhúc nhích.
Triển hộ vệ khoanh tay đứng ở trước cửa ngoẹo đầu quan sát.
Bạch Ngọc Đường không hiểu hỏi y, “Miêu nhi, làm gì vậy?”
Triển Chiêu thần thần bí bí mà chỉ chỉ cánh cửa, nhỏ giọng nói, “Cửa mở không được.”
“Cho nên?” Bạch Ngọc Đường không hiểu.
“Có phải là có người đùa dai không?” Triển Chiêu cảnh giác mà đi qua đi lại quanh cửa hai vòng.
Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ, “Là bị đóng băng mà thôi.”
Triển Chiêu sửng sốt, nhìn hắn, “Cửa bị đóng băng ư?”
“Trời lạnh thì đây là chuyện bình thường a, có thể do tối hôm qua tuyết rơi xuống tụ ở ngưỡng cửa, mà trời gần sáng là lúc lạnh nhất nên cánh cửa mới bị đông cứng lại.” Nói xong, Ngũ gia đẩy cửa sổ ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-phong-thanh-chien-ky/2639118/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.