Edit: Nhược Lam
Beta: Fin
Thiên Tôn biến mất…
Biến mất ngay trong gió tuyết.
Lại nhắc đến một trăm loại cách thức mà Thiên Tôn dùng khi biến mất, xếp vị trí thứ nhất hẳn là gió tuyết đi.
Thời điểm đôi bên giao chiến, đột nhiên lại có một bên biến mất không thấy đâu, đây là loại tình huống gì vậy?
Ảo thuật? Tà thuật? Hay là Nhiếp Hồn Thuật?
Khả năng muốn lừa một cao thủ bình thường là chuyện rất dễ dàng, tuy nhiên ngay cả bốn người là Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Lâm Dạ Hỏa và Triệu Phổ cũng đồng thời đều bị gạt, điều này có thể sao?
Công Tôn đứng bên ngoài xem, vươn tay chỉ về hướng tuyết bay tán loạn phía trước sân tập võ, hỏi, “Cái này, thật sự là mất tích hả?”
Tiểu Lương Tử cũng vội vàng ngẩng mặt hỏi Yêu Trường Thiên, “Sư tổ, này có phải Nhiếp Hồn Thuật không ạ?”
Yêu Trường Thiên lắc đầu.
“Người trúng Nhiếp Hồn Thuật chỉ có thể đứng bất động một chỗ.” Vô Sa đại sư chỉ về bốn người đang đứng xoay quanh tại chỗ, “Trạng thái của bọn họ có giống đang bị trúng chiêu không?”
“Vậy… Là ảo thuật ư?” Tiểu Lương Tử lại hỏi, “Hay là… Tà thuật?”
“Dạng thuật nào cũng đều không phải.” Ân Hậu hơi ngẩng mặt lên, nhìn tuyết bay trên bầu trời trống không, “Lão Quỷ kia trong đầu chỉ có một sợi thần kinh, ngay cả đường còn nhớ không nổi thì mấy loại thuật kia làm sao nhớ rõ?”
“Vậy làm thế nào mà có thể biến mình trở nên không tồn tại được?” Trâu Lương khó hiểu.
“Là nội lực.” Trên khuôn mặt Vô Sa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-phong-thanh-chien-ky/2639186/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.