Giản Dịch thấy gã cứ dở hơi biết bơi vũ nhục Diệp Vũ Chân suốt, tức cực kỳ, chân vừa mới dợm bước lên thì Mansour đứng cạnh đã hừ một tiếng, "Chuyện tình nhân nhà người ta với nhau, còn cần mượn anh bất bình hộ chắc?"
"Tình... Tình nhân!" Chẳng chút suy xét, Giản Dịch liền phủ định tắp lự, "Làm sao mà thế được!"
Mansour cắn móng tay liên hồi, phun ra đầy ý châm chỉa, "Gì mà không được, hắn bị Andrew rếp rếp rếp riết thành quen luôn rồi..."
Andrew lạnh lùng đỡ lời ngay, "Ta không hề cưỡng ép hắn nhá, là do hắn tự uống say túy lúy quên hết trời trăng, nhận lầm ta với Tăng Vũ Sâm, sống chết bám rịt đòi lên giường với ta mà."
Giản Dịch giật nảy, bèn chuyển mắt về hướng Diệp Vũ Chân, dầu rằng khuôn mặt Diệp Vũ Chân vẫn điềm đạm lặng tĩnh, song hắn hiểu anh ta quá rồi mà, không thể lầm được, từ đáy mắt kia đã le lói lên một tia đớn đau đến mất hết mặt mũi.
Nhất thời, một nỗi buồn dấy lên trong lồng ngực hắn, hắn quát ầm lên với Andrew, "Thằng lưu manh này, mày lợi dụng lúc người ta gặp hoàn cảnh."
"Lợi dụng lúc người ta gặp hoàn cảnh..." Andrew lướt mắt ngang qua ngũ quan kiên cường nọ, đột nhiên trưng ra biểu cảm không biết nên khóc hay nên cười, khiến cho Giản Dịch tạm thời phân vân phải lên tiếng tiếp ra sao nữa. Ờ nhở, hắn ấy thế mà lại đi nói lý tiêu chuẩn đạo đức với một gã Bố Già hắc đạo, bên kia thì chỉ nghe thấy giọng Andrew vang lên dửng dưng, "Mày cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-sac-cam-doan-he-liet/1825300/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.