" Grandidierite?! ". Hạ Tiêu mở to mắt ra, ngạc nhiên nhẩm lại lời anh ta vừa nói : " Từ chối khách đi, chiếc vòng cổ như vậy chắc chắn không phải của người giàu bình thường, nhưng mà dù có cướp được thì tôi sẽ giữ nó, ai ngu gì đưa thứ quý hiếm như vậy chỉ để nhận lại 100 vạn? "
Bạch Tử Du giật giật khóe miệng : " Có địa chỉ vòng cổ ở trên giấy "
" Tôi phải cảm ơn vị này nhiều, cho chúng ta cơ hội tốt như vậy để cướp đồ, còn không tiếc gửi thêm một cái địa chỉ "
" ... ". Tỷ ăn cướp tráng trợn vậy mà còn đòi cảm ơn nhà người ta cái gì nữa...
" Vụ này để tôi giải quyết, cậu cứ làm việc tiếp đi "
Bạch Tử Du tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại : " Tỷ định đi một mình á? Không được đâu nhiệm vụ này khó lắm, lỡ tỷ đụng trúng thế lực lớn nào thì biết làm sao ? "
" Ví dụ ? "
" Ví dụ như Doãn Sở Thần... "
" Cậu câm miệng đi, anh ta chưa rảnh đến mức sưu tầm mấy cái trang sức phụ nữ này "
Hạ Tiêu đi nhanh ra cửa, còn không quên dặn dò Bạch Tử Du đứng hình bên trong : " Nhớ cho Tiểu Hắc ăn với đấy, nó sẽ không cắn cậu đâu, Tiểu Hắc nhớ ngoan nhé "
" Ử... ". Tiếng kêu đáng yêu phát ra từ cổ họng bé mèo nào đó
Bạch Tử Du giật thót nhìn lại sau lưng, chỉ thấy một con hổ đang đi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-tinh/280196/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.