Tôi sợ hãi rú lên co giò mà chạy, khi về đến sau vườn cũng thấy vú Dần hớt hơ hớt hải tiến về phía mình rồi hỏi:
– Cô đi đâu về đấy? Tôi tìm cô nãy giờ
Lúc này tôi vẫn chưa hoàn hồn, cả người run lẩy bẩy đáp:
– Vú ơi, có ma, có ma ngay ở giường tôi nằm
Vừa nghe tôi nói vậy vú Dần liền lấy tay bịt miệng lôi tôi về buồng. Khi vừa vào đến giường tôi không dám ngồi xuống mà cứ đứng trân trân nhìn. Vú Dần nhìn tôi nói nhỏ:
– Ma quỷ không phải để cô nói bậy nói bạ đâu. Chuyện này mà đến tai ông với bà là cô ăn đòn đấy.
– Nhưng vú nghĩ xem tôi mới đến đây sao tôi có thể ra cái giếng tít xa kia nằm được?
– Vậy cô mơ thấy gì?
– Tôi mơ thấy có người đàn bà trẻ đẹp lắm, nhưng chị ta không có mắt, mắt toàn máu dẫn tôi ra giếng…
Vú Dần nhìn tôi bỗng mặt cũng tái mét đi kéo tôi hẳn vào góc giường nói tiếp:
– Được rồi, có lẽ do cô mệt qua mà mộng mị thôi. Chuyện này cô phải giữ kín không được nói ra ngoài không là tai bay vạ gió tôi không chịu trách nhiệm đâu nhé. Ở nhà này có những chuyện không nên oang oang ra ngoài, phải luôn giữ im lặng, thà câm thà điếc thà mù cũng được! Hiểu không?
Nghe vú Dần nói tôi bỗng lờ mờ đoán ra không phải mộng mị. Đêm qua dù tôi có mộng mị thì sao có thể tự biết đường mà đi ra giếng trong khi tôi đến đây, nằm ở đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-dam-cuoi/386240/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.