Vào ngày diễn ra vòng đấu loại thời tiết ấm lên trông thấy, nhóm vận động viên chỉ mặc quần đùi và áo may ô, phơi nắng một lúc là đã toát mồ hôi. Phía dưới Doãn Thiên Dương mặc quần đùi và đi giày chạy còn bên trên thì mặc áo nỉ rộng thùng thình, cậu đội một chiếc mũ che nắng rồi đứng trên khán đài nhìn ngó xung quanh.
Đồng đội lững thững đi đến, trên tay còn cầm theo bữa sáng, sau khi ngồi xuống bên cạnh thì hỏi: “Ê Thiên Dương, hôm nay ông cũng chưa phải thi à?”
“Có, tôi thi chiều.” Doãn Thiên Dương ngồi vắt chéo chân, “Tôi ở nhóm hai đây, chỉ là chạy cự li dài xếp sau chạy cự li ngắn nên phải đầu giờ chiều, giờ tôi đến để cổ vũ cho đội trưởng.”
Lúc này đội trưởng đang thực hiện xoạc chân, mặc quần đùi xanh lá trên đường chạy đỏ sẫm, đầu tiên là ngồi xuống dang rộng chân sau đó chuyển sang xoạc chân đứng thẳng, người gần như ngả ra sau hạ thấp eo xuống.
Mới hơn chín giờ mà trời đã nắng vỡ đầu, dưới ánh mặt trời không thể nhìn rõ được chữ trên màn hình điện thoại, Doãn Thiên Dương ngồi phơi nắng mà muốn rơi lệ, rầu rĩ nói: “Chắc chắn buổi chiều còn nắng hơn nữa, tôi toi rồi.”
Lo lắng chưa được mấy phút thì ngay lập tức đã bị tiếng súng phát lệnh thu hút sự chú ý, thì ra nhóm đầu tiên thi chạy cự li ngắn đã bắt đầu, trận đấu này không có khán giả và người thân, ở đây tất cả đều là vận động viên nên tiếng hò hét cổ vũ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-dua-tre-vo-tu/1258364/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.