Trong thời gian đó, thiếu nữ bịt mặt ôm chặt lấy thân mình Phùng Phá Thạch trầm xuống vực sâu, bốn bề tối om như vùng mực loang.
Hai bên tai thiếu nữ gió thổi vù vù, chẳng khác nào gió từ địa ngục.
Được khoảng hai mươi trượng, thiếu nữ bịt mặt đáp xuống một ghềnh đá nhô ra ngoài.
Hình như nàng đã tới đây một vài lần để quan sát địa thế rồi nên nàng đáp xuống đúng ngay ghềnh đá.
Chân vừa đứng vững, thiếu nữ bịt mặt ngẩng nhìn lên.
Nàng lẩm bẩm :
- Thật là may mắn, nếu ta nhảy trượt ghềnh đá này thì hiện giờ ta và chàng đã tan thây nát cốt dưới đáy vực rồi. Bọn trọc hiện còn ở trên bờ vực, ta hãy mau vào trong kẻo chúng phát giác, rất nguy hiểm.
Nàng ôm lấy thân hình Phùng Phá Thạch chui vào một cái hang vừa một người tiến sâu vào trong.
Đi được khoảng chừng ba trượng, trước mặt thiếu nữ bịt mặt hiện ra một khoảng trống, ánh trăng từ trên dội xuống ngập tràn.
Thiếu nữ bịt mặt rời khỏi hang đá, tới khoảng trống đầy ánh trăng đặt Phùng Phá Thạch nằm xuống mặt đá bằng phẳng.
Nàng buông một tiếng thở phào nhẹ nhõm, như vừa trút đi một gánh nặng ngàn cân trên vai.
Nhìn Phùng Phá Thạch vẫn hôn mê trầm trầm, thiếu nữ bịt mặt lẩm bẩm một mình :
- Bây giờ ta hãy khám trong mình chàng xem thương thế ra sao rồi sẽ liệu toan.
Nàng vạch áo Phùng Phá Thạch xem xét khắp nơi trong thân chàng, sau cùng bật thốt :
- Chàng vừa bị trúng kịch độc Địa Ngục Quan, vừa lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-no-trieu-am/520469/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.