Khi Xán Xán tỉnh lại, đã là buổi sáng ngày hôm sau, trong phòng không có một bóng người. Nàng đã tỉnh rượu, nhưng đầu còn ngất ngây, mơ mơ màng màng, lảo đảo mở cửa, xuống lầu.
Bởi vì thời gian “Hành lang thời gian gấp khúc” buôn bán đã qua, nên lúc nàng lúc xuống lầu không có một bóng người.
“Có ai không?” Nàng la một tiếng, mới cảm thấy cổ họng khàn khàn, đầu đau đớn.
“Cuối cùng ngươi đã tỉnh!” Một cái thanh âm từ quầy ba truyền đến, Xán Xán theo tiếng nhìn lại, thấy một người từ phía sau quầy ba đứng lên, vẻ mặt thống khổ nhìn nàng.
“Ngươi là…”
“Nếu ngươi không tỉnh, ta sẽ chết vì buồn ngủ.” Tiểu Bạch kéo hai túi mắt to u oán nhìn Xán Xán, trong lòng tính toán sau này phải tránh nữ nhân này càng xa càng tốt.
Xán Xán không giải thích được, “Tại sao?”
“Tiểu thư! Từ khi đóng cửa ta vẫn ở dưới lầu chờ ngươi, có thể không mệt không?” Hắn vừa nói, vươn tay, cầm trong tay một vật, “Đây là lão bản bảo ta đưa cho ngươi.”
Lão bản? Xán Xán ngẩn người, mới ý thức được là hắn đang nói về Cao Vũ, cho nên đưa tay nhận lấy.
Một túi màu xanh nhạt bảo vệ môi trường, bên trong là túi xách của nàng, còn có một hộp sữa tươi, một gói bánh mì.
Nàng đem từng đồ trong túi lấy ra, mới phát hiện trên hộp sữa tươi có dán một tờ giấy tiện lợi. Trên tờ giấy màu vàng nhạt dung bút máy màu đen viết một loạt chữ ——
“Ăn điểm tâm, đừng quên rửa mặt.”
Đây là lần đầu tiên Xán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-ta-ket-hon-sao/203684/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.