Trời tối Phùng Khác Chi mới về tới công quán.
Một tháng này mỗi ngày hắn đều đi sớm về trễ, thậm chí có lúc còn dứt khoát ở luôn tại Bộ Tư Lệnh Hiến Binh. Hôm nay hắn về sớm thế này đúng là khó mà có được.
Má Phùng thập phần cao hứng, nhanh chóng tiến lên đón hắn đi vào, vừa đi vừa đau lòng nhắc mãi, nói hắn vừa đen vừa gầy, lại hỏi hắn muốn ăn gì.
Phùng Khác Chi nói tùy tiện, về phòng tắm rửa, lúc ra ngoài thì đã thấy điện thoại vang lên. Là Ngũ tỷ Phùng Lệnh Huệ gọi tới nói: “Hôm nay sao cậu về sớm thế? Chị mới vừa gọi điện đến Bộ Tư Lệnh thì được biết cậu đã rời khỏi đó từ trưa.”
Phùng Khác Chi vừa lau mái tóc ướt vừa nói: “Làm sao vậy? Ngũ tỷ có việc gì sao?”
Phùng Lệnh Huệ nói: “Sao hôm nay cậu hỏa khí lớn vậy? Còn mắng khiến con út nhà Thẩm gia khóc rồi kìa. Con bé bây giờ vẫn đang khóc, thương tâm đến nỗi buổi tiệc rượu tối nay mừng kỷ niệm đại học Chi Hoa cũng không tham dự. Vừa rồi mẹ con bé gọi điện cho chị, nói cái gì mà em nó không hiểu chuyện, nói lời không đúng chọc cậu tức giận nên bảo chị nói cậu đừng tức giận con bé, nàng sẽ giáo huấn con gái mình.”
Phùng Khác Chi lạnh lùng nói: “Không đi là tốt nhất.”
“Rốt cuộc thì con bé đã nói gì? Chị nghe mẹ con bé nói là con bé chê đội kịch của đại học Chi Hoa diễn không tốt bằng mình thế là bị cậu mắng, đúng không?”
“Bảo mẹ cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-thuong-hoa-dinh/1837824/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.