Tần Phi ngồi bên trong đình cạnh bờ hồ, đỏ mặt nhìn tướng nhân ở đối diện.
Tướng quân miễn cưỡng dựa vào cột đình, nhìn Thẩm Mục đang ở bên ngoài đình đếm đèn hoa được thả xuống sông.
Hắn cũng hiếm khi mà tự trách mình tại sao nhất định phải lôi kéo con mọt sách lại đây làm gì, dọc theo đường đi nhìn gương mặt lạnh lùng của y thì tâm lý của hắn thấy chột dạ, giống như bản thân mình làm chuyện gì có lỗi với y vậy.
Con mọt sách đi hai bước thì lại lui một bước, không chịu đi đến cùng hắn, cuối cùng đã đến bên hồ rồi còn muốn đi, tướng quân quýnh lên, chỉ vào đèn hoa đăng được thả trên sông, không nói đạo lý, nếu ngươi có thể đếm được trên sông này có bao nhiêu đèn hoa đăng thì ta để cho ngươi đi…
“Tư Đồ tướng quân…” Tần Phi gọi nhiều lần, tướng quân mới phục hồi tinh thần lại, “Hả?”
“Tướng quân muốn đi thả đèn hoa đăng sao?” Tần Phi nhìn hắn mất tập trung, luôn nhìn bên ngoài, nghĩ nếu có thể cùng hắn đi thả đèn hoa đăng cũng rất tốt.
Vốn là khi nàng vừa nghe tướng quân muốn tới gặp mình, lòng tràn đầy vui mừng, nghĩ năm ngoái ở cầu Chức Nữ tặng một chiếc túi thơm thêu hoa cuối cùng cũng được đáp lại, tướng quân có khi nào là có ý định với nàng.
Nàng chờ mãi, chờ mãi mới chờ được tướng quân đến, lại nhìn thấy phía sau tướng quân có một Thẩm ngự sử.
Hai người lằng nhà lằng nhằng bên ngoài đình, không biết nói gì, cuối cùng chỉ có tướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-co-khi-nao-di-nhay-song-khong/808072/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.