Edit: Mèo Chè
Sau khi Côn Yến và Hoắc Dự rời đi, Chu Diễm ở trên lầu mới nhô đầu ra, tiễu meo meo quan sát một lát: “Chú Trương, Hoắc Dự đi rồi ạ?”
Quản gia Trương cười “ha hả”: “Đi rồi.”
Lúc này Chu Diễm mới thở phào nhẹ nhõm, đi xuống từ trên cầu thang, lẩm bẩm nói: “Tên Hoắc Dự này, suốt ngày không tranh cãi với con thì không thoải mái.”
“Nhị thiếu gia thích cậu, mới đùa giỡn với cậu.” Quản gia Trương xoa xoa tay, chuẩn bị thực đơn bữa tối: “Bữa tối Chu thiếu gia muốn ăn gì?”
“Chú Trương làm con đều thích.” Lời nói Chu Diễm xoay chuyển: “Anh ta thích con mới là lạ, chú Trương không biết đâu, lúc ở nhà anh ta ghét bỏ con! Mỗi ngày con đều bị anh ta lải nhải…”
Chu Diễm đếm ngón tay: “Đếm không xuể!”
Quản gia Trương bị chọc cho cười không ngừng, ông lắc đầu rời đi.
Lúc này Cố Phong mới tìm được cơ hội nói: “Chu thiếu gia từ từ chơi, em và đại thiếu gia còn có chuyện…”
Lời còn chưa dứt, Chu Diễm đã cau mày: “Chuyện gì? Nói nghe một chút!”
Cố Phong cười một tiếng: “Xoa bóp.”
Chu Diễm: “…”
Mặt Chu Diễm đỏ lên, hiển nhiên là đã hiểu sai, ngao ngao kêu to: “Không biết xấu hổ! Anh không biết xấu hổ!”
Cậu ta vội vàng nhìn Hoắc Tinh: “Anh! Bình thường anh ta đều làm như vậy với anh? Anh có bị anh ta chiếm tiện nghi không?”
Hoắc Tinh cảm thấy Chu Diễm la lối quá ồn, thế là y chủ động ôm chầm cổ Cố Phong, chụt một cái lên mặt anh, tuyên bố chủ quyền: “Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-la-meo/455800/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.