Vũ Văn Hạo nhìn Hiên Viên Ngạo một chút, lại nhìn tiểu muội mình một chút. Đôi mắt kia thoáng qua một tia sáng không dám tin, không phải tiểu muội đã chết trong hỏa hoạn rồi sao? Cà nhà bọn họ còn đau lòng thật lâu, nhưng nha đầu bên kia là ai?
"Tiểu muội?" Thử mở miệng dò xét.
"Đại ca!" Vũ Văn Tiểu Tam nhào tới trong ngực của hắn, cảm giác có người thân thật là tốt!
"Tiểu muội, không phải muội đã chết rồi sao? Muội làm phụ thân và hai ca ca đau lòng muốn chết!" Nam nhi bảy thước, lúc nói lời này, hốc mắt lại không ức chế được mà ửng hồng.
"Đại ca, chuyện này có thời gian sẽ nói cho huynh nghe sau, sao huynh lại tới đây?" Không phải trùng hợp như vậy chứ?
"Lúc đi qua nơi này, thủ hạ của huynh thăm dò được Thiên Vũ Các muốn giết chết hi vương phi, mà Tam vương gia ở chung một chỗ với hi vương phi. Mà hắn là muội phu¬(1) của ta, tự nhiên muốn tới tương trợ thôi!" Sau khi nói xong, cặp mắt sáng kia quét qua Đoạn Thiên Tầm.
Đoạn Thiên Tầm cười khổ một tiếng, ngược lại không ngờ chọc phải Minh Cốc, xem ra kẻ không thoát thân được chính là bọn hắn rồi!
"Đại ca, thả bọn họ đi đi!" Trước khi đại ca đến, người Các chủ kia đã để cho thủ hạ của hắn dừng tay, hơn nữa nàng cảm giác tên Đoạn Thiên Tầm kia có chút quen mắt.
Đoạn Thiên Tầm tháo ra khăn che mặt trên mặt mình, cười khổ nói: "Tiểu huynh đệ, nếu biết là ngươi, ta nhất định sẽ không tới giết ngươi!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/2376205/quyen-1-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.