Một cái nón trùm và một con ngựa.
Một nam tử áo xanh phi ngựa, bụi bậm bay đầy phía sau, người này chính là Bạch Hiểu Tình, nàng tuy là nữ tử, nhưng mang trên người khí chất lãnh ngạnh, gọi nàng là nam tử cũng không có gì kì lạ.
Thời gian ba tháng, thân thể của nàng sớm cũng đã khỏi hẳn, hơn nữa nội lực còn giống như tăng thêm hông ít, nàng như vậy có tính là trong họa có phúc không?
Trên đường làm nhiệm vụ, Bạch Hiểu Tình không khỏi tự giễu cười, kiếp trước là sát thủ, kiếp này cũng là sát thủ, chẳng lẽ nàng thật là trời sinh mệnh cách như thế, đời này không thể không giết người?
Bất quá như vậy cũng tốt, thói quen giết người của nàng, nếu không còn thì nàng thật là cái gì đều sẽ không có.
Hành trình hai ngày một đêm, làm cho người và ngựa đều mệt mỏi, nhưng Bạch Hiểu Tình cũng không hề nghỉ ngơi, nếu là nữ tử bình thường có lẽ đã sớm chịu không nổi, nhưng nàng vẫn như trước cắn răng kiên trì.
Phía trước là Hiên Viên thành, canh phòng nghiêm ngặt.
Xem ra lúc này muốn ám sát thành công không phải chuyện dễ dàng!
Nghĩ vậy, liền giục ngựa mà đi, xếp hàng chuẩn bị vào thành.
Sau khi vào thành, Bạch Hiểu Tình tìm một quán trà, vừa nghỉ ngơi thưởng trà, vừa thám thính tin tức, phải biết rằng, từ xưa đến nay tin tức đều có ở hai nơi, một là thanh lâu, mà nơi còn lại là quán trà!
Trà lâu rộn ràng nhốn nháo, đại gia nói cái gì cũng có, Bạch Hiểu Tình còn chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-phi-gia-lam-vuong-gia-thinh-on-nhu/1774473/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.