🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bỏ ra năm đồng xu thay nguyên chủ báo hiếu, nhờ tiểu tư "khách khí" đuổi người đi rồi.

Ta lại lấy từ trong lòng ra mười đồng xu, đưa cho người gác cổng: 

"Vương thúc, chút lòng thành, mời thúc uống rượu, đôi vợ chồng này nếu còn đến nữa, thì không cần truyền vào trong, cứ chặn lại là được."

Người gác cổng cười tủm tỉm nhận lấy, vỗ ngực hứa hẹn: 

"Tiểu nha đầu yên tâm, chuyện thế này, thúc gặp nhiều rồi, có kinh nghiệm lắm."

Cảm ơn xong, ta vội vàng quay về.

Lời quản sự ma ma thúc giục ta, không phải là giả.

Thời gian ta bệnh, thực sự còn thiếu không ít việc.

Không bao lâu nữa là đến sinh thần của phu nhân.

Lần này kinh thành sẽ có người đến, các chủ tử trong phủ đều cần may quần áo mới, mới không mất thể diện.

Việc giao cho ta, nếu không làm xong, không chừng sẽ bị phạt.

Vừa vào phòng kim tuyến.

Liền thấy một đám nha hoàn tụm lại, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng cười khúc khích.

Đi ngang qua, khẽ nghe lỏm được một chút, mới biết, các nàng đều đang bàn tán chuyện trong viện có người mới vào.

Thả ra không ít nha hoàn, bên cạnh chủ tử thiếu người hầu hạ, chẳng phải là phải đề bạt người lên sao?

Nơi tốt nhất trong Cố phủ, phải kể đến viện của lão thái thái, việc ít phiền phức cũng ít.

Lão thái thái người cũng hiền hòa, nha hoàn trong viện gả chồng hay được thả ra đều được cho một khoản hồi môn hậu hĩnh.

Tiếp đó là viện của các thiếu gia và tiểu thư do phu nhân sinh ra.

Người hầu hạ nhiều, chia đều ra thì việc cũng không bận.

Thậm chí thỉnh thoảng còn có "cống phẩm" từ nhà bếp nhỏ. 

Ra ngoài chạy việc vặt, ít nhiều cũng có chút tiền thưởng.

Khó chịu nhất là những nơi như nhà bếp, phòng kim tuyến, phòng giặt giũ, việc nhiều cả ngày không ngơi tay.

Mà trong số này, phòng kim tuyến đã được coi là nơi tốt nhất rồi, ít nhất không phải dầm mưa dãi nắng, không phải làm việc nặng.

Khi mới vào phủ, nơi ta được phân đến đầu tiên là nhà bếp, việc vừa bẩn vừa mệt.

Tuy quả thực có thể ăn vụng chút đồ ngon.

Nhưng đó đều là đãi ngộ dành cho người có quan hệ, đối với một đứa mồ côi đã bán thân như ta thì không có.

Lăn lộn mấy năm, tốn không ít công sức, ta mới vào được phòng kim tuyến.

Chỉ là mỗi tháng đều phải "cống nạp", thực sự không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.

Dạo trước, lại bệnh nặng một trận, tìm thầy hỏi thuốc gần như tiêu sạch số tiền tích cóp.

Hôm nay đôi vợ chồng đó đến tìm ta, ta không nói dối.

Nhưng cũng không nói thật.

Ta có tiền.

Hơn nữa còn là một khoản rất lớn, đủ để ta ra khỏi phủ làm một con sâu gạo, ăn sung mặc sướng, sống thoải mái hết đời này.

Chuyện này phải kể từ một đôi uyên ương bạc mệnh.

Cố lão gia có một vị di nương họ Hàn vô cùng được sủng ái.

Con gái của một phú thương nào đó ở Tô Châu, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, mày liễu khẽ nhướng, chỉ cần nhìn ngươi một cái, phong tình vạn chủng, có thể câu hồn người.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.