Tuy chàng nói với ta không sao, dùng nổi, nhưng thật sự dễ dàng như vậy sao?
Cố Hàn Quân là con vợ lẽ, tuy học hành có chút thành tựu, nhưng tình hình cũng chỉ tốt hơn những đứa con vợ lẽ không có chí tiến thủ trong phủ một chút, không thể so sánh với các thiếu gia và tiểu thư do phu nhân sinh ra, họ thường xuyên có trợ cấp.
Cố Hàn Quân chỉ có số tiền tháng trên sổ sách mỗi tháng.
Chừng đó còn phải dùng để đọc sách, mua sách, đi lại giao du bên ngoài.
Cố Hàn Quân chăm chỉ, dùng giấy khá tốn, bây giờ lại thêm một "đại gia ăn giấy" như ta, chàng nói, cho ta là giấy bỏ đi.
Nhưng phần lớn cũng đều là loại tốt, ta biết chàng cố ý.
Chỉ là tại sao lại đối tốt với ta như vậy?
Nếu nói là thích ta, cũng không giống.
Là một nha hoàn, lại còn ký khế ước bán thân trọn đời, có những chuyện ta rất khó từ chối.
Nhưng chàng thực sự rất giữ lễ, dạy viết chữ là thật sự dạy.
Có một lần ta từ Thanh Chỉ viện mang đồ đến Dung Hàm viện của đại thiếu gia, đi ngang qua cửa sổ thư phòng, tận mắt nhìn thấy Xuân Liễu cũng theo đại thiếu gia học viết chữ, chỉ là ở trong lòng đại thiếu gia, được người ta "cầm tay chỉ dạy".
Học thành thế nào, ta không biết, nhưng nàng trông cũng rất vui vẻ như ta vậy.
Ở một mức độ nào đó, đại thiếu gia cũng thực sự rất giống Cố lão gia.
Chỉ là đại thiếu phu nhân không giống phu nhân.
Hôm đó, lúc ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-quan-chieu-tinh/2763967/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.