Chương 5: Lấy lại tự do
Ba năm sau, nhà tù nữ Hà Nội.
Tiếng dây xích sắt liên tục được kéo ra leng keng, leng
keng, vang vọng trong buổi sáng yên tĩnh.
Khi cánh cổng lớn từ từ mở ra, Trân Thanh Lan nhanh
chóng bước ra, giỗãng như một con bướm phá kén bay ra ngoài,
cho dù chỉ mới học bay, nhưng nó đã muốn lao lên bầu trời rộng
lớn với tốc độ nhanh nhất, muốn đi hít thở không khí trong lành
bên ngoài.
Lúc đầu bị bät giam, ngay cả cái chất cô cũng nghĩ đến,
nhưng vào lúc định vứt bỏ mạng sống của mình, thì lại phát
hiện ra mình đang mang thai, tám tháng đó, là những ngày
tháng cô hạnh phúc nhất. Cũng là khoảng thời gian lo lắng
hoảng sợ nhất ở nơi đây.
Cho đến cuối cùng, cô mất đi đứa con, lo lắng và sợ hãi của
cô, đã biến thành nỗi căm hận.
Sau ba năm, cuối cùng cô cũng bước ra khỏi nơi giam giữ
sự tự do này, và, từ bây giờ trở đi, cuộc sống của cô sẽ bắt đầu
lại lân nữa.
“Thanh Lan” Quý Phong bước về phía cô.
Trần Thanh Lan ngước mắt lên, ánh nẵng chói mắt, nên cô
hơi nheo mắt lại, nhìn Quý Phong tiến về phía mình, ánh nắng
chiếu lên người anh, trông rất mơ hồ, có cảm giác không thực
cho lắm.
Quý Phong, người canh ngục ở nhà tù nữ Hà Nội, bốn năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-thu-den-tot-cung/1197119/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.