Trên ngọn đồi lộng gió, nó và hắn đứng trước một ngôi mộ nhỏ. Trên bứcảnh trước mắt hiện ra một cô gái với mái tóc màu hồng cánh sen xõa nhẹ,đôi mắt màu hồng phần long lanh, dễ thương, cộng với nụ cười rạng rỡkhiến gương mặt thêm phần ngây thơ, hiền lành. Dưới tấm ảnh là dòng chữđược khắc tinh xảo: Hoàng Hà Mi. Không ai khác, đó chính là nhỏ - Nana.
Nó đứng lặng người nhìn ngôi mộ một lúc lâu. Hắn khẽ bước đi, lòng nặngtrĩu, tiếc thương cho một tuổi trẻ đầy sức sống của nhỏ đã bị chôn vùibởi lòng hận thù mù quáng. Hắn nói khẽ:
- Anh ra xe trước, em và con cứ ở lại.
Bé gái bên cạnh nó cười nhìn hắn đi khuất. Đó là kết tinh tình yêu của nóvà hắn - Mina. Cô bé thừa hưởng mái tóc tím đặt biệt cuare mẹ, đôi mắtmàu tro của bố. Vẻ đẹp của Mina là sự dung hòa giữa nó và hắn, tạo nênmột cô công chúa đáng yêu. Nó cười buồn nhìn Mina:
- Chào cô đi con !
Mina ngoan ngoãn chào, nở nụ cười lém lĩnh:
- Chào cô
Nó đưa ánh mắt xa xăm nhìn ngôi mộ của nhỏ. Khuôn miệng xinh xắn khẽ mấp máy:
- Em gái ! Ddây là lần đầu tiên chị gọi như vậy nhỉ.
Mina ngơ ngác nhìn nó, rồi tung tăng chạy chơi quanh ngọn đồi.
Nước mắt khẽ rơi trên khuôn mặt xinh đẹp, nó tiếp:
- Em có biết, cái chết của em khiến mẹ rất đau lòng không.
Nước mắt nó rơi nhiều hơn, nó cố cắn chặt môi để không phát ra tiếng nấc:
- Chính sự hận thù của chúng ta đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-thu/1514699/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.