Tháng 9, ngày khai giảng.
Tiểu khu cách trường nhất trung Nam Gia mười phút đi xe, ánh sáng ban mai chiếu xuống mặt đất xuyên qua cành lá, những tòa nhà cổ kính cũng phủ đầy ánh sáng, mỗi ngôi nhà đều có tiếng xoong nồi, cùng sự bận rộn buổi sáng ẩn chứa mùi thức ăn chín.
"A, nóng quá..."
Ôn Hàn Thủy vẫn đang ở nhà, đang loay hoay với bát cháo trắng trước mặt. Cháo trắng vừa mới nấu xong vẫn còn bốc khói, Ôn Hàn Thủy rất vội vàng phải xúc một thìa, liều mạng dùng miệng thổi, sau đó nhanh chóng ăn thành từng miếng nhỏ.
Thuận miệng lẩm bẩm một câu bị Hứa Tịnh nghe được, đổi lại là rất nhiều câu nhắc nhở.
Hứa Tịnh vừa đưa cho Ôn Hàn Thủy một số tiền lớn để đóng học, tâm trạng lúc này không tốt, lời nói cũng không tốt.
Trẻ em từ các gia đình đơn thân phải trưởng thành sớm, Ôn Hàn Thủy cũng biết Hứa Tịnh khó khăn thế nào, vì vậy cô ngoan ngoãn nghe lời, cũng không tranh cãi. Nhưng mà nói nhiều thì càng nghe càng thêm chán nản, Ôn Hàn Thủy đành phải chuyên tâm húp cháo, thổi năm lần ăn một miếng, sau đó lại thổi năm lần... Trong lòng niệm vài lần, đọc đến mức chính mình buồn ngủ.
Tối hôm qua rạng sáng mới đi ngủ nên hiện tại vẫn còn buồn ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, dưới tầng truyền đến tiếng gọi, Ôn Hàn Thủy buông thìa chạy tới bên cửa sổ: "Tới đây, tới đây."
Đó là một người bạn, một người bạn thời sơ trung, bây giờ lên cao trung cũng thi đến nhất trung Nam Gia.
[***Sơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-thuy/1961382/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.