Ngày hôm sau, Tô Khả Phương uống một chén cháo gạo lức, ăn một quả trứng gà rồi đến cửa thôn ngồi xe.
Xe bò rời khỏi thôn Phong Quả không bao xa, Tô Khả Phương thấy hai mẹ con Vương Thị mỗi người mang theo một cái rổ cùng đi về phía trấn Đường Huyền, chắc là cũng đi lên trên trấn.
Xe bò chạy qua mẹ con Vương Thị, hai người vừa nhìn thấy Tô Khả Phương trên xe bò, đồng thời thấy bên chân Tô Khả Phương để một bao vải to.
Con ngươi Vương Thị đảo một vòng, đuổi theo xe bò: "Chờ một chút, chúng ta cũng muốn ngồi xe."
Đàm Tiểu Liên vừa nghe có thể ngồi xe bò, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, theo sau Vương Thị đuổi kịp xe bò.
"Ôi, ngươi cũng lên trấn trên à?" Vương Thị vừa lên xe liền chào hỏi Tô Khả Phương.
Quét mắt nhìn mọi người trên xe, lại nhìn Vương Thị ngồi sát cạnh mình, Tô Khả Phương khẽ nhướn đầu mi.
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (không phải lừa đảo thì là trộm cắp)!
"Ừ." Tô Khả Phương nhàn nhạt đáp lời.
"Chúng ta lên trấn bán trứng gà, ngươi lên trấn mua bán cái gì?" Mắt Vương Thị nhìn chằm chằm bao vải bên chân Tô Khả Phương.
Bà ta có nghe người thôn Phong Quả nói, mấy ngày nay Phó Gia sống rất dễ chịu, còn có người nhìn thấy nha đầu này đưa gạo đưa thịt cho nhà mẹ đẻ, ngược lại bà ta muốn xem xú nha đầu này rốt cuộc gặp vận cứt chó gì.
Tô Khả Phương đã thoáng nhìn ra ý đồ của Vương Thị, nàng có chút hối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1847491/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.