Khi tỉnh lại Ôn Lưu Tình liền nhìn thấy Ôn Hành Vũ đang nằm nhoài ở bên tay mình, mái tóc màu đen rối như tơ vò, cậu run run, đưa tay ra tại mái tóc kia vò vò một hồi. Ôn Hành Vũ ngay lập tức liền tỉnh, ngẩng đầu lên nắm lấy tay Ôn Lưu Tình: " Rốt cuộc em tỉnh rồi."
"Anh đừng lo lắng, thân thể của em vẫn luôn như vậy."
Ôn Hành Vũ hiếm thấy yên tĩnh, hắn ngồi vào gần bên người Ôn Lưu Tình hơn, ôm lấy Ôn Lưu Tình nằm xuống, sau đó cởi giày bò đến trên giường. Hắn co ro thân thể, hai tay ôm lấy eo Ôn Lưu Tình, đem mặt chôn ở trên bụng omega.
Ôn Lưu Tình kinh ngạc nhìn hắn, hạ tay vuốt ve đỉnh đầu Ôn Hành Vũ: "Làm sao vậy?"
Ôn Hành Vũ lắc lắc đầu, hắn ngửi ngửi khí tức omega trên người, kêu một tiếng "Lưu Tình". Ôn Lưu Tình đáp lời, hỏi hắn làm sao vậy. Hắn cũng không nói không trả lời, cứ cách chừng mười giây, Ôn Hành Vũ lại gọi một tiếng "Lưu Tình".
Tên Ôn Lưu Tình từng lần từng lần một từ trong miệng hắn thì thầm kêu rồi lại nỉ non gọi, Ôn Hành Vũ như hài tử vô cùng bất an, không ngừng gọi tên muốn xác nhận sự tồn tại của đối phương.
Thân thể Ôn Lưu Tình qua hơn nửa tháng mới coi như tốt lên, mấy ngày nay cậu đều không thấy Lâm Tưởng, gọi điện thoại cho Lâm Tưởng cũng không có người nhận. Ôn Lưu Tình hỏi Ôn Hành Vũ có biết Lâm Tưởng ở đâu không, Ôn Hành Vũ không dám đem chuyện Lâm Tưởng nói cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tua-luu-tinh/2477437/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.