Ngực Vạn Nhân Trảm phập phồng dữ dội, mặt đỏ bừng, toàn thân như sắp bùng nổ cơn thịnh nộ. Hai tay gã vô thức nắm chặt lại, như thể chỉ chực vung chiếc rìu chiến.
Hòa Ngọc thản nhiên nhắc nhở: "Phương châm nhà trường, tôn sư trọng đạo. Học sinh nào vi phạm phương châm của trường... sẽ bị đuổi học."
Những học sinh NPC khác bị đuổi học, nhưng đối với các tuyển thủ, đuổi học đồng nghĩa với việc bị loại, đồng nghĩa với cái chết!
Sắc mặt Annie cũng biến đổi, một con dao sắc lạnh đã xuất hiện trong tay gã. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Vạn Nhân Trảm đã kịp thời kéo gã lại.
Khuôn mặt gã đen sầm, giọng nói khàn đặc: "Quy tắc cuộc thi, không cho phép phản kháng." Đó là kinh nghiệm xương máu từ những lần thi đấu trước của gã. Show sống còn đỉnh lưu là một cuộc thi tàn khốc, một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết.
Vạn Nhân Trảm dù nóng nảy, cáu kỉnh nhưng vẫn hiểu rõ giới hạn.
Gã hít sâu một hơi, ánh mắt dán chặt vào Hòa Ngọc, như muốn phun ra lửa: "Tôi, tên, Vạn Nhân Trảm. Châm ngôn của tôi là có thù tất báo, kẻ nào đắc tội tôi sẽ không bao giờ có thể sống sót!"
Hòa Ngọc hoàn toàn không để tâm đến lời "đe dọa" của gã, nghiêng đầu nhìn những người khác, ra hiệu tiếp tục giới thiệu.
"Cách Đới."
"Annie."
"Trấn Tinh."
"Eugene."
Bọn họ lần lượt giới thiệu, Hòa Ngọc khẽ gật đầu. Cuối cùng cậu cũng nhớ được tên từng người.
Những cao thủ Liên Bang này đều quen biết nhau, còn Hòa Ngọc đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2973002/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.