Ải thứ ba.
"Ha ha ha -" Seattle cười nghiêng ngả, ôm bụng: "Cậu thấy sắc mặt của bọn họ không? Lúc chúng ta biến mất ấy, mặt ai nấy đúng là tuyệt phẩm."
Vạn Nhân Trảm đắc ý hùa theo: "Giờ chỉ sợ còn đẹp hơn nữa ấy chứ, đáng tiếc chúng ta không nhìn thấy được, thật là tiếc."
Harvey cũng vui vẻ góp lời: "Khán giả thấy được mà, ha ha ha."
Early ngẩng đầu lên, giọng điệu giễu cợt: "Bọn họ còn muốn tính kế chúng ta, ai mới là người bị tính kế chứ?"
Họ đã có trang bị của cả hai cửa ải, lại bỏ xa những người khác một ải. Đơn giản là đã kiếm được một món hời lớn, một chiến thắng hoàn hảo.
Trảm Đặc sững sờ nhìn Hòa Ngọc: "Vậy ra cái biện pháp này của cậu thật sự rất thông minh." Trong lòng anh ta không khỏi thầm nghĩ, Trái Đất rốt cuộc đã sản sinh ra loại tuyển thủ b**n th** nào vậy? Lăng Bất Thần đã đủ thần kỳ rồi, lại còn có một Hòa Ngọc mưu trí hơn người. Với tám điểm năng lực chiến đấu, cậu ta xoay sở với hơn sáu mươi tuyển thủ trong tiếng vỗ tay tán thưởng, con người này thật đáng sợ.
Giọng nói của Trảm Đặc vang lên, hiện trường đột nhiên trở nên im lặng. Hòa Ngọc - người mà ban đầu họ còn oán trách, lại thực sự đã nghĩ ra cách, và nó đã thành công một cách ngoạn mục. Dù không muốn, họ vẫn phải thừa nhận rằng nếu không có Hòa Ngọc, cuộc tranh tài này của họ sẽ vô cùng nguy hiểm. Cậu mang đến nhiều rủi ro hơn, nhưng cũng chính cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2973121/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.