Cách Đới cạn lời: "Hòa Ngọc rèn Dao Khuyết Nguyệt, năng lực chiến đấu tới năm trăm. Thứ này của cậu mới có năm mươi..."
Cho nên cái này có gì đáng để kiêu ngạo và khoe khoang hả?
Đoàn Vu Thần hơi cứng người. Anh ta lập tức tằng hắng một tiếng để che giấu sự chột dạ của bản thân, sau đó lớn giọng nói: "Tuy rằng chỉ có năm mươi, nhưng đây là rèn sử dụng năng lượng. Sau này chỉ cần tôi không ngừng cố gắng, nhất định có thể rèn được trang bị năm trăm điểm."
Ánh mắt mọi người đều đầy vẻ nghi ngờ, hiển nhiên là không tin tưởng lời anh ta đang ba hoa.
Đương nhiên, bản thân Đoàn Vu Thần cũng không quá tin tưởng lời mình nói ra. Lúc nãy khi rèn trang bị này, không phải anh ta đột nhiên sử dụng năng lượng, mà là vì cây mây khô ma quỷ xảy ra biến hóa, Cây Sinh Mệnh và thế giới thay đổi lớn, sự sống ngập tràn, năng lượng cuồn cuộn.
Trong lúc rèn đúc, anh ta lại còn phải tìm kiếm cái gọi là "năng lượng". Lúc đó năng lượng nhiều quá, vừa vặn bị anh ta tác động một chút nên gột rửa trang bị.
Có quá nhiều sự trùng hợp để rèn ra cái này.
Nhưng ít ra, anh ta đã chế tạo được, hơn nữa lại có thể tiến thêm một bước tới gần cái gọi là "cảm giác" về năng lượng.
Đoàn Vu Thần vẫn kiêu ngạo như cũ. Anh ta lấy lại chiếc nhẫn về, đeo lên tay, giơ lên: "Nói cho mọi người một bí mật, trang bị này và trang bị có năng lực chiến đấu năm mươi điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2974135/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.