Hòa Ngọc hít sâu một hơi: "Được, ta hiểu rồi, hiện tại ta sẽ vào thành Lý Lộc."
"Tướng quân, nguy hiểm lắm ạ!" Hắc Hùng cuống lên.
Ánh mắt Hòa Ngọc kiên định: "Không thể để Cao Kiến Minh ở trong tay Lục doanh, nếu không thành Lý Lộc chính là vết xe đổ. Thành Nam chúng ta vừa đoạt được cũng không giữ được. Ta muốn đi giết anh ta. Nhân tiện, cũng muốn xem sao Lục doanh lại làm vậy."
Trưởng lão Ngũ cau mày, chần chờ một lát vẫn mở miệng: "Bọn họ qua mặt ngài tấn công thành Lý Lộc, chỉ sợ đã hoài nghi ngài rồi. Hiện tại ngài lại chủ động đi tới đó, chắc chắn rất nguy hiểm."
"Cho dù nguy hiểm cũng phải đi, vì Hồng doanh."
Cậu dừng lại một chút nói: "Nếu ngày mai ta không có tin tức gì, có lẽ đã gặp phải bất trắc. Tất cả các ngươi rời đi, đi đến thành Nam để bảo vệ."
"Tướng quân..." Hắc Hùng và Lý Miêu cảm động nước mắt lưng tròng.
Đồng thời, bọn họ không quên lên án liếc mắt nhìn trưởng lão Ngũ. Tướng quân vì Hồng doanh cúc cung tận tụy như thế, ông ta vừa rồi lại hoài nghi Tướng quân!
Trưởng lão Ngũ: "..."
Ông ta sờ sờ mũi. Đúng vậy, Tướng quân Hòa Ngọc tuy rằng biến thành đồ chơi, nhưng toàn tâm vì Hồng doanh. Ông ta vừa rồi sao có thể lại hoài nghi cậu chứ?
Trưởng lão Ngũ vẻ mặt nghiêm túc: "Tướng quân, ngài nhất định phải chú ý an toàn. Chúng ta đều ở bên ngoài canh giữ, có phân phó gì thì nói cho chúng ta biết, chúng ta nhất định sẽ phối hợp với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2975709/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.