Hòa Ngọc dời ánh mắt. Tình hình tuy rất cấp bách nhưng cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên của mình. Tuy những "nhóc" này đã biến thành đồ chơi, nhưng chúng vẫn còn trí óc, không hề dễ đối phó. Với sự phối hợp của Hồng doanh và Lục doanh, việc chiếm thành sẽ thành công.
Cậu nghiêng đầu, vừa đúng lúc chạm phải đôi mắt xanh sáng rực. Ánh mắt nồng nhiệt ấy khiến Bánh Trôi Đen hóa thành Bánh Trôi “Hắc Hồng”
Y ngẩng mặt lên để Hòa Ngọc x** n*n, vô cùng hợp tác, vẻ mặt ngoan ngoãn, thậm chí còn rất hưởng thụ.
Hòa Ngọc: "..."
Cậu từ từ rụt tay về nhưng lại bị bàn tay ngắn ngủn của y kéo lại.
"Chụt."
Tiểu Hắc hôn một cái, cái miệng ướt át dán lên làn da trắng sáng, thơm thật mạnh. Khi buông ra, y còn thèm thuồng l**m l**m, đôi mắt xanh cong cong: "Ngọt."
Hòa Ngọc: "..."
Cậu hít sâu một hơi, khuôn mặt vốn điềm tĩnh bỗng thay đổi.
Bình luận: "Ha ha ha ha."
Bình luận: "Mẹ ơi, hâm mộ đôi mắt xanh quá."
Bình luận: "A a a ngọt ngào quá đi, quả nhiên, CP vẫn là đôi mắt xanh và Hòa Ngọc mà."
Bình luận: "Ha ha ha, Hòa Ngọc có vẻ bất đắc dĩ nha. Đây chẳng lẽ là kẻ xấu sợ kẻ ác, kẻ ác sợ người điên, người điên sợ người không biết xấu hổ trong truyền thuyết sao. Ha ha ha."
Hòa Ngọc vươn tay, véo mạnh Bánh Trôi Đen một cái, mặt không đổi sắc hỏi: "Rõ ràng ngươi có da mặt mà sao lại không cần vậy hả?"
Đây là lời mắng y không biết xấu hổ.
Màu đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2975776/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.