Đánh xong thì cũng hả giận.
Eugene nhìn về phía Hòa Ngọc, chớp mắt hỏi: "Tiếp theo phải làm gì? Xử lý gã kiểu gì đây?"
Hòa Ngọc nhấc chân đi đến bên cạnh tên thủ vệ đang nằm như xác chết, đạp chân lên mu bàn tay của đối phương, rất bình tĩnh nghiền giẫm, âm thanh lạnh nhạt: "Cứ ném xuống dưới gầm giường trước, chúng ta đi ra ngoài tra xét tình huống."
Tin tức hệ thống cung cấp không toàn diện, chỉ nói...
[Phó bản này có rất nhiều quy tắc ẩn, sau khi kích hoạt quy tắc, hệ thống mới có thể đưa ra nhắc nhở, tất cả tuyển thủ cần phải tự tìm hiểu.]
Điều này chứng tỏ bọn họ cần phải tự lục lọi tìm hiểu rất nhiều nơi. Bọn họ cần phải tiếp xúc được tin tức quan trọng mới có thể kích hoạt quy tắc rồi nhận được nhắc nhở của hệ thống.
Chuyện này khác gì muốn mạng, nếu trong vô tình bọn họ phạm vào kiêng kỵ hoặc vi phạm quy tắc còn chưa nhắc nhở có lẽ sẽ tạo thành kết quả không tốt.
Phó bản này thật sự muốn g**t ch*t bọn họ mà.
Hòa Ngọc dẫm lên thủ vệ trên mặt đất, quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy chiếc roi bên chân đối phương, ánh mắt của Hòa Ngọc tối lại.
Roi...
Vũ khí của Thành Chiêu cũng là roi.
Khoảnh khắc thủ vệ cầm roi đánh bọn họ, sát khí trong lòng cậu dày đặc, rất muốn trực tiếp g**t ch*t tên NPC này. Nhưng cuối cùng vì quy tắc ẩn kia, Hòa Ngọc nhịn xuống. Chưa thăm dò rõ tình huống không thể tùy tiện giết người.
Hòa Ngọc rời khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2977434/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.