Diệp Nhị trốn vào chăn khóc một hồi lâu, cái gối đầu đã bị nước mắt của nàng làm ướt hết. Có lẽ là mệt mỏi sau khi khóc, cho nên sáng ngày hôm sau khi tỉnh lại chính nàng cũng không biết là tối qua mình ngủ khi nào.
Nàng thức dậy hơi muộn so với bình thường nên vội vội vàng vàng rửa mặt, mặc quần áo sau đó chạy tới nhà ăn. Lúc gần đến tới cửa nhà ăn bước chân của nàng dừng lại, chậm rãi đi vào – nếu quá mức thô lỗ chạy vào thì sẽ bị mụ mụ nhíu mày nhắc nhở, mụ mụ luôn thích có những qui định kì lạ như vậy, không tuân thủ không được.
Cuối cùng Diệp Nhị phát hiện mụ mụ không có ở trong nhà ăn, chỉ thấy Diệp Nhất mặc áo ngủ ngồi đó. Mái tóc thật dài của Diệp Nhất buông xuống, trên bàn trước mặt đặt một ly cà phê, đang cúi đầu xem báo buổi sáng. Diệp Nhị cầm túi xách ngờ vực liếc mắt nhìn con người đang giả đứng đắn trước mặt, trong lòng khinh thường kêu "Thiết" một tiếng, đi đến chỗ ngồi của mình nhanh chóng đem bữa sáng gồm trứng chần nước sôi và sữa tươi giải quyết xong, một câu cũng không thèm nói với Diệp Nhất liền đi đến trường.
Diệp Nhị ngồi trên xe riêng chuyên đưa mình đến trường, giữ lấy tay nắm đóng cửa xe, xong rồi cũng không thấy lái xe cho xe chạy đi.
"Làm sao vậy?" Diệp Nhị nghi hoặc.
"Phu nhân nói phải đợi Đại tiểu thư tới để cùng đi". Lái xe trả lời như vậy.
"Cái gì? Chờ nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-dem-sanh-ca/2691469/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.