Mùi ở trong phòng Diệp Nhất còn chưa tan hết, trộn lẫn ở trong không khí từng chút một.
Cả người Diệp Nhị toàn là mồ hôi, cơ thể của Diệp Nhất cũng nóng tới mức thật xa lạ, nếu như thể lực không phải không thể chèo chống nổi nữa thì Diệp Nhất thật sự có thể cùng nàng chiến đấu kịch liệt lâu như trời đất vậy.
Lần đầu tiên Diệp Nhị cảm thấy Diệp Nhất phóng túng bản thân mình như thế, không nghĩ nàng có thể làm những động tác phóng đãng hết lần này đến lần khác... Dáng vẻ tươi cười, thanh âm tràn ngập gợi cảm câu dẫn người khác, quả thực là một vưu vật có thể khiến cho người khác điên cuồng.
Diệp Nhị quỳ gối dậy, nhìn thấy trên cơ thể trắng bệch của Diệp Nhất được bao phủ bởi một tấm chăn mỏng màu xanh, mái tóc tản ra lộn xộn, đen một màu như thác nước, diện thích so với cơ thể của Diệp Nhất còn lớn hơn. Cả người Diệp Nhất xụi lơ, nhưng trong mắt lại tản ra ánh sáng cực nóng, gắt gao nhìn chằm chằm cơ thể Diệp Nhị, tựa như muốn dùng ánh mắt để vuốt ve thân thể của nàng...
Hai tay Diệp Nhị giữ ở bên người Diệp Nhất, cúi xuống, khủy tay đặt ở bên tai Diệp Nhất, tay kia thì vuốt ve mặt của nàng. Gương mặt gầy yếu của Diệp Nhất dường như không có thịt, xương gò má có chút lộ rõ ra, vốn là vẻ mặt khô héo của trạng thái đang bệnh tật nhưng nay lại bị phủ lên một tầng hơi nước nhộn nhạo, hai mắt tràn ngập khát vọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-dem-sanh-ca/2691492/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.