Diệp Ngũ không muốn đuổi theo hỏi Diệp Cửu bán thuốc gì trong hồ lô, vốn là hẹn nàng tới mà cuối cùng vì sao lại thành Đại Nguyên? Dù sao bị muội muội bán đứng cũng đành phải ngậm ngùi nuốt nước mắt, Diệp Gia luôn phản đối bạo lực gia đình, Diệp Ngũ đành chỉ biết đem hết những gì đau lòng cắn nuốt vào trong bụng mà thôi.
Về được đến nhà cũng đã là nửa đêm, Diệp Ngũ tính đi tắm một chút rồi đi ngủ. Khi cởi quần áo chuẩn bị đi tắm thì ngửi được trên người mình dính đầy mùi thuốc lá, mùi rượu và mùi nước hoa, hình như là Dior, mùi hương này không giống loại mà kiểu người như Cary thích dùng, có lẽ là Đại Nguyên.
Bị người ta lây dính mùi nước hoa chẳng phải là chuyện vui vẻ gì, Diệp Ngũ liền đem quần áo quăng vào trong sọt đừng đồ bẩn. Khi nước ấm bao quanh thân thể nàng thì cũng đã là 1 giờ sáng, nàng nghĩ là bản thân mình phải nhớ một chuyện gì đó, nhớ tới người nào, nhưng trong đầu lại trống rỗng.
Có phải vẫn giống như lúc trước, chẳng có gì đáng giá để nàng có thể đặt trong lòng sao?
Diệp Ngũ không biết mình có nên cho người khác có cơ hội tiếp cận mình hay không, hoặc cũng như cho mình một cơ hội.
Sợ cứ mãi bôn ba rồi mình vẫn cứ độc thân, Diệp Ngũ quyết định sẽ tìm hiểu nhiều người hơn, vì vậy nàng quyết định nhận lời một nam lão sư đã nhiều lần mời nàng ra ngoài ăn cơm.
"Gì? Thật sự có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-dem-sanh-ca/2691538/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.