Vào đêm giao thừa, Trần Khải Hy gọi điện muốn mượn biệt thự của Tống Nguyên để tổ chức tiệc. Y không từ chối, chỉ dặn dò trước khi cúp máy rằng không ai được lên phòng ngủ phụ ở tầng hai. Trần Khải Hy vội vã đồng ý, sau khi cúp máy mới nhận ra giọng Tống Nguyên có vẻ khàn đặc. Chiều tối, khi cô dẫn người đến trang trí phòng khách, Tống Nguyên không xuất hiện. Liếc nhìn đôi giày thể thao vứt vội ở lối vào, cô dặn dò mọi người không được làm bẩn thảm và đồ đạc rồi lên lầu.
So với phòng khách, tầng hai tối hơn hẳn. Cửa phòng ngủ chính mở toang, chăn đệm ngăn nắp, trên bàn trà có một quả quýt đã bóc, không biết để bao lâu, múi quýt đã nhăn nheo, vỏ quýt khô quắt đen sạm. Trần Khải Hy đứng ở cửa một lát rồi đưa tay đóng lại. Cô tìm thấy Tống Nguyên trong phòng khách gần cuối hành lang, y nằm trên thảm cạnh giường, kéo một nửa chăn từ trên giường xuống đắp.
Trần Khải Hy chợt do dự không biết có nên vào không. Không khí quá tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức cô phải thừa nhận mình là kẻ không được mời. Cuối cùng cô gõ cửa nhẹ nhàng, nói khẽ: "Một tiếng rưỡi nữa mọi người sẽ đến." Tống Nguyên vẫn nằm im, Trần Khải Hy nắm tay nắm cửa, trước khi đi còn nói với y: "Để tôi đóng cửa giúp cậu nhé."
Những người Trần Khải Hy dẫn theo làm việc rất nhanh nhẹn. Khi cô xuống lầu, phòng khách vốn trang trí lạnh lẽo giờ trông như phòng karaoke chủ đề. Trên tường gạch xám nhạt giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-gia-nhap-mien-tuu/984689/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.