Diệp Tu Thác sớm đã tắm rửa xong, tạp chí trong tay cũng đã lật qua lật lại vài lần, mà tên kia vẫn đang sáng đèn làm việc không chút để ý đến * nhu cầu * của hắn.
Đêm khuya, cũng không phải khuya lắm, nhưng là, hắn đã nằm sẵn trên giường chờ " khách hàng " lại đây " lâm hạnh ", chờ cho mỏi cả cổ rồi í.
Người kia vô tình, Diệp Tu Thác tức anh ách lăn qua lộn lại, tâm thần bất ổn.
Hôm ở sàn catwalk, hắn cũng ngứa ngáy y như vậy.
Biết Trình Hạo sẽ mang tên kia đến, sáng sớm đã kiếm một chỗ tốt tốt ngồi chờ. Từ chỗ hắn ngồi, có thể tăm tia tên kia rất rõ ràng không bỏ sót tí gì, tên kia so với khi hai người chia tay, không có gì tiến bộ, ngược lại thoạt nhìn càng không khá khẩm, gầy đi thì có.
Nhúm tóc sau gáy đã bị cắt xém, việc này Lâm Hàn có nhắn tin kể qua, nhưng tận mắt thấy còn buồn cười hơn.
Ngoài việc tiếp chuyện thầy giáo, thỉnh thoảng ngó lên sàn catwalk xem xét tình hình, thời gian còn lại đều dùng để nhìn tên kia.
Lâm Hàn đến bây giờ vẫn chưa biết mình thích hắn.
Đương nhiên hắn không nói dối, chỉ là không nói sự thật mà thôi.
Hắn không muốn nói, thầm nghĩ chờ cái tên ngốc kia tự mình phát hiện.
Nếu tên kia để ý đến hắn, ở bên hắn lâu, tự nhiên có thể nhận ra. Nếu vẫn nhìn không ra. . . . . . Đến lúc đó mới mua cho hắn ít thuốc chữa bệnh ngốc là được.
Diệp Tu Thác nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-khong-ban/363749/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.