Editor: May
Ý cười âm u của Hoàng Phủ Bạc Ái rút đi, ngực lạnh băng, tràn ngập lửa giận rốt cuộc kìm nén không được, chợt hung tàn gào thét,
“Đúng vậy! Lão tử không phái người theo dõi cô, sao sẽ nhìn thấy một màn cô và Kiệt Hận Thiên phiến tình đến làm người cảm động như vậy chứ!”
Trong lòng Thịnh Vị Ương cả kinh, ấn đường nhíu chặt càng nhíu sâu hơn, liền bật thốt lên hỏi,
“Kiệt Hận Thiên? Ai là Kiệt Hận Thiên?”
Nghe được cô nói ra tên Kiệt Hận Thiên, Hoàng Phủ Bạc Ái tựa như một đầu ác ma phát cuồng đột nhiên mất đi lý trí!
Đáy mắt lạnh lẽo, tinh hồng mơ hồ nổi lên chợt tràn ngập!
Lại có thể một phen gắt gao bóp lấy cổ Thịnh Vị Ương, lệ khí cả người điên cuồng kêu gào, gương mặt yêu mị thậm chí có chút vặn vẹo đáng sợ, rít gào,
“Thịnh Vị Ương! Cô thật đúng là một diễn viên giỏi!
Cô lại có thể hỏi tôi Kiệt Hận Thiên là ai! Kiệt Hận Thiên không phải là người tình ở nước Mỹ của cô sao! Cô đi sân bay, còn không cho tôi phái người đi theo, còn không phải là vì đi gặp người tình của cô ư!
Thịnh Vị Ương, giải diễn viên Oscar giỏi nhất không phát cho cô thì thật là đáng tiếc!”
……
Mỗi một câu rống giận, bàn tay bóp chặt của anh liền càng thêm dùng sức, trên mu bàn tay bạo khởi gân xanh đều đang hung hăng nhảy lên.
Trên cổ thon dài tuyết trắng giống như thiên nga của cô, lưu lại một dấu vết máu bầm dữ tợn.
Thịnh Vị Ương chỉ cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-ty-cung-chieu-vo-nam-than-hon-sau-101degc/320875/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.