Editor: May
Dưới ánh đèn hơi tối tăm, da thịt tuyết trắng tựa như phủ kín một tầng sa mỏng thần bí, mị nhãn như tơ, trong suốt liễm diễm.
Luôn làm anh nhịn không được muốn đi nhìn trộm, khát vọng cô bày ra chân thật kiều mỹ nhất ở trong lòng ngực của anh.
Bỗng chốc, môi mỏng nhẹ nhàng nhướng lên, anh nở nụ cười,
“Con báo nhỏ, cô là của tôi.”
Thịnh Vị Ương ngơ ngẩn chớp mắt, đột nhiên trước ngực chợt lạnh, Hoàng Phủ Bạc Ái lại xé váy của cô, tuyết trắng lỏa lộ trong không khí hơi lạnh.
Trên môi gặm cắn càng thêm hít thở không thông, một tiếng ưm, anh lôi kéo cô, cùng rơi vào một vòng lốc xoáy càng thêm điên cuồng.
Phòng sách, ánh đèn hơi mờ tối lưu luyến chảy xuôi, thật giống như đang che giấu thẹn thùng vì người đang dây dưa triền miên trong phòng sách……
Trước khi ý thức của Thịnh Vị Ương luân hãm, ở trong lòng yên lặng nghĩ, về sau cô không bao giờ tới phòng sách của Hoàng Phủ Bạc Ái nữa, quả thực quá mất mặt.
……
Ngày hôm sau khi Thịnh Vị Ương tỉnh lại là nằm ở trên giường lớn phòng ngủ chính, thân mình thoải mái khoan khoái, sau chuyện điên cuồng ở phòng sách đêm qua, Hoàng Phủ Bạc Ái liền ôm lấy cô đang mơ mơ màng màng đi vào trong phòng tắm tắm rửa.
Thật ra lúc ấy cô có ý thức, chỉ là quá thẹn thùng, liền dứt khoát vẫn luôn nhắm mắt lại, tắm rửa đến cuối cùng cô lại có thể thật sự ngủ mất.
Hoàng Phủ Bạc Ái lại ôm Thịnh Vị Ương cùng nhau nằm tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-ty-cung-chieu-vo-nam-than-hon-sau-101degc/321031/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.