Editor: May
Đầu gối đụng đến xanh tím bị túi chườm nước đá xoa đủ, giảm bớt đau đớn, lạnh lẽo.
Mẹ Trương cũng gật gật đầu, lại tiếp tục hỏi,
“Buổi trưa thiếu phu nhân muốn ăn cái gì?”
Thịnh Vị Ương lại sửng sốt, gương mặt trắng nõn lộ ra phù hồng nhàn nhạt, bộ dáng thoạt nhìn giống như có chút ngượng ngùng,
“Mẹ Trương, dì không cần gọi cháu là thiếu phu nhân, gọi cháu là Ương Ương được rồi, từng tiếng gọi thiếu phu nhân của dì, gọi đến cháu đều nổi da gà lên.”
Nói xong, Thịnh Vị Ương nâng cánh tay lên cho mẹ Trương xem, xác thật, thật đúng là nổi lên một tầng.
……
Lần này, đến phiên mẹ Trương ngây ngẩn cả người, biểu tình có chút khó xử, bộ dáng muốn cười lại không dám cười,
“Nhưng mà, thiếu phu nhân, đây là thiếu gia căn dặn.”
Lại là Hoàng Phủ biến thái!
Thịnh Vị Ương giận,
“Không có việc gì, mẹ Trương, nghe cháu! Cháu nói không cần liền không cần, mẹ Trương dì cứ gọi cháu là Ương Ương!”
Nói xong, Thịnh Vị Ương còn rất điên cuồng vung tóc.
Lúc này mẹ Trương nhịn không được cười, nghĩ thầm vừa rồi khi thiếu gia ra cửa, cũng là vẻ mặt hung thần ác sát, biểu tình muốn bóp chết người.
Chỉ là nếu thiếu phu nhân đã nói, bọn họ làm người làm, làm theo là được.
Mẹ Trương lại gật gật đầu,
“Được, thiếu…… Ương Ương.”
Trong nháy mắt Thịnh Vị Ương trừng lớn con mắt sáng, thoáng chốc, lại cười đến đuôi lông mày nhộn nhạo.
……
Rốt cuộc, Thịnh Vị Ương nhớ tới một thứ, lời Hoàng Phủ Bạc Ái nói móc cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-ty-cung-chieu-vo-nam-than-hon-sau-101degc/321329/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.