Suốt mấy ngày liền Phương Hạo không ăn không uống, để đi tìm cô, anh lật tung cả thành phố này lên cũng không thấy, ngay cả mẹ anh gọi cô cũng không bắt máy, gia đình cô cũng không ai liên lạc được với cô, Lạc Y Sương như biến mất bằng cách bốc hơi vậy.
Anh ngồi trong thư phòng ở biệt thự, rượu trên kệ cũng sắp hết rồi, ánh mắt anh trống rỗng nhìn về phía cửa sổ tay cầm chặt điện thoại không hề buông ra, chỉ sợ khi có tin tức của cô anh lại không thể ấn nghe ngay.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là đến từ Chu Hạc Hiên, Phương Hạo vội ấn nghe máy.
“ Alo ”
“ Tôi có tin tức của em ấy rồi, camera lề đường ghi lại được, hướng phía tây thành phố ” Chu Hạc Hiên bên kia giọng bình bình nói cho Phương Hạo.
“ Có địa chỉ cụ thể không? ” Phương Hạo vui mừng hỏi lại.
“ Để tôi nhắn gửi địa chỉ cho cậu ” Nói xong Chu Hạc Hiên liền cúp máy, gửi cho anh một tin nhắn.
Phương Hạo nhận được tin nhắn xong liền sắp đồ bỏ vào vali ngay rồi lái xe đến địa chỉ mà Hạc Hiên đã gửi.
****
Còn Lạc Y Sương cô vừa tìm được một chổ rất ưng ý để mở shop, ở gần khu trung tâm của đô thị này, tiền cũng đã cọc xong, giấy tờ cũng rất nhanh, vài hôm nữa đã có thể trang trí sửa sang lại rồi.
Lạc Y Sương dắt tay Khải Trạch đi đến siêu thị mua đồ, cô đặt thằng bé ngồi trong xe đẩy, sau đó đẩy qua từng gian hàng để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-do-von-khong-phai-cua-em/1836083/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.