Phương Hạo vừa từ sân bay bước ra đã bị mẹ anh gọi thúc giục về nhà gấp, anh hỏi có chuyện gì thì mẹ lại không nói chỉ bảo là có chuyện quan trọng.
Anh vội vã từ sân bay trở về nhà nhanh nhất có thể, vừa bước vào cửa đã thấy mẹ anh ngồi trên sofa sắc mặt có chút vui vẻ, anh liền mệt mỏi đi đến chổ bà ngồi xuống.
“ Mẹ con về rồi, có chuyện gì vậy? ” Phương Hạo liền hỏi.
“ Đây! Đây là tóc của con trai Y Sương con mau đem đi xét nghiệm ADN đi ” Mẹ anh cầm bịch ni lông bên trong có vài cọng tóc ngắn ngủn đưa vào tay anh.
“ Làm gì? Mẹ thấy thằng bé đó giống con sao? ” Phương Hạo nhìn bà ngờ ngợ ra hỏi.
Mẹ anh gật gật đầu đáp “ Đúng vậy giống y như đúc, mau lên mau đi đi ”.
Mẹ anh giục anh, còn đẩy anh ra khỏi cửa, anh nhìn bịch ni lông trong tay, cảm thấy sợ sợ, sợ thằng bé không phải con anh, lúc đó anh biết làm sao chứ, nhưng nếu nó là con anh thì sao? Thôi đành vậy thử một lần xem sao dù sao thằng bé cũng nhìn rất giống anh mà.
Phương Hạo đi đến bệnh viện nhờ người quen làm thủ tục xét nghiệm ADN hộ mình, vì là người quen nên anh được đưa đi xét nghiệm rất nhanh mà không cần chờ, họ bảo anh quay về đợi kết quả tầm 1 tiếng nữa sẽ có kết quả, nói là họ bảo nhưng thật chất là do anh ép họ đấy, rời khỏi bệnh viện quay về công ty trong lòng anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-do-von-khong-phai-cua-em/1836095/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.