Có điều, cô đã chậm một bước, Thẩm Quân Phi đã kịp mở cửa làm cái ổ nhỏ của cô đã bị phơi ra ánh sáng một cách triệt để.
Ẩn Trúc lách qua người anh, phi lên đằng trước, đứng chắn giữa đường: "Anh nhìn xem, làm gì có chỗ nào cho anh để đồ? Không có đâu, tủ trà là của anh, em không tranh giành địa bàn với anh nữa...".
Thẩm Quân Phi thấy mặt Ẩn Trúc đỏ ửng nên không nỡ trêu cô thêm nữa, xoay người đi ra phòng khách. Vừa rồi Ẩn Trúc đứng chắn trước mặt anh, cửa phòng lại bé tẹo nên hai người va vào nhau làm Ẩn Trúc mất thăng bằng, trượt chân ngồi bệt về phía sau, cả đống giấy tờ bay tứ tung. Cô ngồi giữa đống giấy cười ngốc nghếch, bất lực.
Lúc này, Thẩm Quân Phi không muốn vào cũng phải vào, anh nhặt đống giấy lên rồi ngồi xuống sắp xếp lại, để sang một bên rồi lại tiếp tục sắp xếp lại.
Ẩn Trúc ngồi nhận trách nhiệm chuyển giấy tờ cho anh. Trên mỗi tài liệu đều có những biểu tượng nhỏ, trông rất hay mang phong cách Thẩm Quân Phi. Cô lấy một tài liệu bên trên có dán một biểu tượng đang ngoác miệng ra hết cỡ đưa cho anh và hỏi: "Cái này có nghĩa là gì?".
"Rất gấp, rất quan trọng", Thẩm Quân Phi cầm lấy nói.
Ẩn Trúc thán phục, "Ý tưởng này của anh khiến người ta làm việc cũng thấy vui vẻ".
"Sai rồi, đây là tâm trạng sau khi đã đọc tài liệu rồi", Thẩm Quân Phi có cách giải quyết vấn đề của riêng anh, có quan trọng hay không thì xem xong anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-khong-ngung/176454/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.