Lúc Triệu Lỗi xuất viện thì đã là cuối năm.
Đây là khoảng thời gian bận rộn của cả người chúng tôi.
Cũng may là nhờ có Xảo Lộc, Triệu Lỗi ít nhất có thể dựa theo lịch trình của tôi mà sắp xếp của anh, để cả hai có thể cùng đi cùng về.
Sau vài năm kinh doanh, mỗi người chúng tôi đều ít nhiều có vài bất động sản trong tay, nhưng chúng tôi lại vẫn sống trong căn hộ gần trường đại học Q.
Một là giao thông thực sự thuận tiện, hai là không ai muốn chuyển đi khi đã quen với nơi này rồi.
Năm đầu tiên tốt nghiệp, tôi mua một chiếc Passat mới được niêm yết giá khi ấy.
Năm đó để có tiền mua được xe, ngay cả chiếc Zhonghua được người lớn trong nhà tặng cũng bị tôi bán tháo.
Nhớ lại tôi không khỏi thấy buồn cười.
Tôi của đời trước đi Bentley Porsche, như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới mình rồi cũng có ngày ‘Keo kiệt’ như vậy.
Khi công ty an ninh của Triệu Lỗi khá lên, anh cũng mua một chiếc Poussin, từ đó vẫn cứ Poussin đến Poussin đi.
Vậy nên khi tôi và Triệu Lỗi rời công ty lúc mười giờ đêm giao thừa hôm ấy, tôi thật sự đã rất ngỡ ngàng khi thấy anh đưa tôi đến trước một chiếc Touareg V8 4.2 và giao chìa khóa cho tôi.
Tôi vĩnh viễn nhớ rõ, dưới tiết trời lạnh dưới âm 10°, chúng tôi đứng trong cái hầm gửi xe trống trải, hơi thở rời miệng đều vì lạnh mà hóa trắng.
Anh ngượng ngùng đứng trước con xe màu đen kia, mắt nhìn đất mà nói tôi biết đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-muon-mang/886011/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.