Ngồi chờ cả tiếng đồng hồ, cuối cùng hàng cũng được giao tới nơi. Mở hộp ra xem, trong đó có đúng 10 viên thuốc. Trang Bảo cầm viên thuôc nhỏ xíu xìu xiu lên coi, miệng trề trề: " Cái gì mà có tí nị dạ. Nhiêu đây làm sao mà đánh bại được cái trái chuối to bự của Hàm Hàm được. Chuối của Hàm Hàm bự lắm nha, chắc này dùng không có hiệu quả đâu. "
Ba người còn lại cười ha hả: " Tiểu Bảo ngốc quá đi. Nó tuy nhỏ nhưng có võ. Về thải viên thuốc vô ly sữa nó tan đều hết. Để chồng mình uống 30 giây là có hiệu quả. Hắc hắc! Chúng ta có bảo bối rồi, đi chơi xíu nữa rồi về nhà chuẩn bị sau. "
Trang Bảo nghe tới đi chơi là mắt sáng lắp lánh: " Yea! Đi chơi thôi! Lâu rồi Hàm Hàm không có cho tiểu Bảo ra ngoài chơi. Ở nhà trông bé Thỏ suốt, chán phèo. Giờ mình đi khu vui chơi giải trí nha, ăn kem nữa, gà rán nữa. Nghĩ tới là thèm muốn nhỏ dãi. "
Trang Dụ khoác tay Trang Bảo, cười tít mắt: " Được! Chúng ta đi công viên giải trí. Không có chồng ở đây, chúng ta đi chơi mới thoải mái được chứ. Anh Duy đeo khẩu trang vào đi, fan anh thấy nhào vô chụp hình thì phiền phức lắm a. "
Mấy anh chồng lẽo đẽo theo sau: " Hazz! Vợ tụi mình đi không biết mỏi chân hay sao ấy? Đi từ chỗ nãy tới chỗ kia mệt ghê! Vợ à, cười cho đã đi. Tôi nay muốn cười cũng cười không nổi đâu. "
Ăn uống no nê, chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-roi-se-toi/1891942/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.