Edit by Wei
________________
Yến Giang vừa đáp xuống mặt đất đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ.
Bởi vì hành tinh này có rất nhiều người khổng lồ đen nhẻm, gầy nhom. Bọn họ kêu rên những âm thanh vô nghĩa, đi lại không mục đích trên cánh đồng rộng lớn, hoang vu.
Yến Giang xù lông lên, hoảng hốt trốn dưới bụng Bùi Thanh Hà.
Những nơi người khổng lồ đi qua, mặt đất hơi hơi chấn động.
Yến Giang bỗng dưng cảm thấy thật đau lòng: “Những thứ đó là gì?”
“Người khổng lồ đen”, chó con trả lời, “Là một loại rác trên hành tinh, nếu chủ nhân của hành tinh có cảm xúc tiêu cực nhưng không thể loại bỏ, chúng sẽ biến thành người khổng lồ đen đi lại ở đây. Gặp người khổng lồ đen còn may, đáng sợ nhất là người khổng lồ đỏ…. Người khổng lồ đen chỉ biết tấn công chủ nhân hành tinh, người khổng lồ đỏ thì gặp ai cũng tấn công”.
Yến Giang cảm thấy chủ nhân hành tinh này thật tội nghiệp, bởi vì nơi đây có rất nhiều người khổng lồ đen, đi đường nặng nề, đất núi rung chuyển.
Chó con để mèo con ngồi trên lưng, chở cậu đến trung tâm hành tinh: “Ở đó có cột mốc biên giới, có thể dùng nó để rời khỏi hành tinh này”.
Mèo con hơi căng thẳng: “Vậy rời hành tinh này thì chúng ta đi đâu?”
“Anh cũng không biết, du hành giữa các hành tinh là ngẫu nhiên”, Bùi Thanh Hà trả lời, “Có điều, nếu đây là hành tinh lân cận hành tinh mèo con vậy thì chắc chắn có cách để trở lại”.
Lời của anh làm Yến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-tinh-meo-con/934693/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.