"Mẹ nó là xác sống, một đám xác sống đang bám sau lưng chiếc minibus"
---
10 giờ 30 sáng, ngày thứ hai sau khi Lạc Bàn bị giam.
Đêm qua sau khi Tần Mạc rời đi, cậu đã tranh thủ ngủ được một giấc. Khi mở mắt ra lần nữa, qua khe hở của mảnh vải che trên mắt, Lạc Bàn mơ hồ cảm nhận được chút ánh sáng le lói. Cậu hơi cử động cổ tay, ngáp một cái, chuẩn bị ngủ nướng tiếp.
"Loảng xoảng"
Cánh cửa đột nhiên mở ra khiến Lạc Bàn giật mình tỉnh giấc. Tiếng loảng xoảng từ những cánh cửa khác gần đó trong hành lang cũng liên tiếp vang lên. Tần Mạc xông vào cửa, kéo tấm vải đen che mắt Lạc Bàn xuống, nhanh chóng cắt đứt dây thừng, động tác nhanh nhẹn dứt khoát, nhưng nét mặt anh không còn vẻ nhẹ nhàng như tối hôm qua.
Lạc Bàn ngơ ngác, nghĩ thầm, không lẽ là tới cướp ngục?
Cũng không cần thiết mà, dù sao ngày mai cũng được thả rồi.
Tần Mạc: "Đi được không?"
Tần Mạc vừa nói vừa túm người trên ghế đứng dậy, anh móc trong túi một cái bánh rán hành nhét vội vào tay Lạc Bàn.
Lạc Bàn ngồi lâu nên chân có hơi tê, đứng thả lỏng một hồi mới lấy lại cảm giác, nhìn Tần Mạc gật đầu.
"Cố gắng chạy nhanh chút, có nhiệm vụ," giọng anh có chút vội vã. "Phía sau có chuyện rồi."
Lạc Bàn nhét miếng bánh hành cuối cùng vào miệng, theo Tần Mạc đến cửa trường Đại học Công Nghệ Tập Lý, thoáng thấy có một chiếc xe tải hạng trung đang đỗ trước cổng. Trong thùng xe có khoảng hai, ba mươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-tinh-xam-bo-me-ao/1556197/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.