"Đội phó Đường đâu rồi?"
---
Chiếc Porsche trong miệng Tần Mạc thực chất là một chiếc xe tải cỡ trung, cabin chỉ ngồi được ba người, Hạo Tử và Đường Miên chui vào thùng xe, Tần Mạc làm tài xế, Lý Thiên Quang cầm bản đồ xem đường, còn Lạc Bàn thì ngồi ở vị trí gần cửa sổ đóng vai "không khí".
"Bãi biển thứ nhất... Anh vừa rồi lẽ ra phải rẽ trái đấy, Đội trưởng Tần..."
Vừa nói cậu ta vừa xoay tấm bản đồ, nheo mắt nhìn kỹ:
"Đi thẳng hình như cũng được..."
Chuyến đi này là để đối phó với mùa mưa sắp tới, mấy năm trước các biện pháp chống thấm không đầy đủ khiến kho lương thực bị ngập nước và làm nhiều lương thực bị hỏng. Không chỉ kho lương thực, mà cả lối vào bãi đỗ xe ngầm, cửa kho vũ khí cũng cần được giữ khô ráo.
Kho dự trữ cát của căn cứ còn lại không nhiều, mấy ngày nay lại mưa liên tục, cát bên bãi biển chưa chắc đã dùng được, vì vậy họ nhắm đến một câu lạc bộ bóng chuyền bãi biển, định lấy cát trong nhà của câu lạc bộ đó.
Câu lạc bộ này nằm ngay bên cạnh bãi biển thứ nhất, Tần Mạc lái xe tải, trên đường đi có thể nói là đấu đá tứ tung, xe này đúng là ồn ào, nhưng trọng tải lớn, mười mấy hai chục con xác sống cũng bị đè bẹp, mọi điểm có thể bám vào đều được bôi dầu trơn, không cho xác sống cơ hội nào.
"Xe này lái đã thật, cái xe năng lượng mặt trời dành cho người già làm tôi khó chịu chết đi được, đúng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-tinh-xam-bo-me-ao/1556202/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.