Nhâm Thạch tắm xong đầu đội khăn đi ra, liền gặp ngay Khâu Duẫn đang ngồi trên giường, thân trên để trần vắt khăn qua vai, ánh mắt vẫn cứ luôn nhìn cậu, một khắc cũng không rời, làm Nhâm Thạch không được tự nhiên cho lắm.
"Chọc mù mắt giờ!"
Khâu Duẫn bất thình lình đứng lên, đưa tay lành lặn lên ưỡn mình một cái, hệt như con mèo lười, cười cười đưa tay bó bột lên.
"Tôi hoạt động không tiện không thể tắm được!"
Nhâm Thạch đang lau đầu bỗng ngừng lại nhìn Khâu Duẫn, biết là hắn đang nói dối bởi vì hai hôm trước hắn có thể làm mọi việc mà không cần đến cậu, nhưng cậu lại không hề từ chối, bỏ khăn xuống, dắt hắn vào nhà tắm, mở nước bồn ra.
"Cởi quần ra!"
Khâu Duẫn không nghĩ là Nhâm Thạch lại tình nguyện như vậy, ngoan thật nha, hắn đứng tựa lưng vào tường, quần thể thao rộng hệt như đang treo hờ giữa xương hông hắn, hai bên xương nhô lên hệt như một cây cầu, Nhâm Thạch nếu như không có suy nghĩ gì thì không phải trai cong nữa rồi, nhưng mà nhìn điệu bộ thách thức của Khâu Duẫn, cậu cái gì cũng không phản ứng.
"Cởi không được!"
Khâu Duẫn vẫn đang cười, Nhâm Thạch ngước nhìn hắn, tròng mắt lóe sáng, đột nhiên lại gần không báo trước, áp hắn vào sát tường, ánh mắt như muốn đốt cháy hắn khiến Khâu Duẫn cũng phải nhìn chầm chầm vào con ngươi sâu hút của cậu, thật sự rất bức người, bàn tay nóng rực của Nhâm Thạch đặt lên xương hông hắn, miết theo đường xương, lột xuống một đường, Nhâm Thạch lột xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-trinh-cuop-nam-chinh-ve-tay-nam-phu/412049/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.