Cao Trữ Mộc không muốn được Uông Trữ Hạ giúp, nhưng ả thấy có lỗi với Khương Giang, không đành lòng nhìn hắn trả giá nhiều như vậy. Chuyện này càng loạn lên, hôn lễ không thể tiến hành, Cao Trữ Mộc cắn môi cam chịu.
Bà Khương trừng mắt nhìn Uông Trữ Hạ.
“Cô là ai? Cô có tư cách gì mà nói ở đây?”
Nhìn thấy mẹ tức giận sắp nhắm thẳng vào Uông Trữ Hạ, Khương Giang vội vàng ngăn cản.
“Mẹ, cô ấy là khách mời trong đám cưới, không liên quan gì đến việc của chúng ta.”
“Khách mời không ở hội trường, sao lại vào phòng thay đồ?” Lúc này vẻ mặt bà Khương đầy khinh thường, giật gấu váy khỏi tay Cao Trữ Mộc, khiến mặt ả tát mét nhục nhã.
Uông Trữ Hạ chịu không nổi, bước tới trước mặt Cao Trữ Mộc, thẳng lưng và trịnh trọng đáp.
“Tôi là em gái chị ấy.” Cô từng bị khinh thường về thân thế, cô biết cảm giác của Cao Trữ Mộc bây giờ.
Với vài chữ cũng đủ tạo thành tiếng sét đánh ngang tai.
Cao Trữ Mộc trợn mắt không tin nhìn Uông Trữ Hạ chằm chằm. Cô vừa nói gì? Uông Trữ Hạ thừa nhận bản thân là em gái của ả?
Khương Giang ngạc nhiên không kém, hắn không ngờ có ngày Uông Trữ Hạ sẵn sàng thừa nhận quan hệ huyết thống với Cao Trữ Mộc, điều này có nghĩa cô đã chấp nhận Mộc Mộc?
Tình huống bất ngờ làm bà Khương cau mày, nhìn Cao Trữ Mộc xác nhận.
“Cô ta là em gái cô?”
Cao Trữ Mộc nhìn Uông Trữ Hạ, nhẹ nhàng gật đầu, thừa nhận với lương tâm cắn rứt.
“Vâng, thưa dì.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-trinh-phuc-hon-cua-muc-tong/1293211/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.